[Tóm lại, không thể từ không mà có, trừ phi ngươi trở thành một loại tồn tại có khả năng sáng tạo]
Lý Thuần Quân có chút oan khuất: "Ta chỉ đang xin hàng khuyến mãi tân thủ thôi nha, cần thì phải đâm ta đau thế?"
[Là đấng cứu thế, ngươi phải biết tự lực cánh sinh]
Lý Thuần Quân: "..."
Thế ngươi thì sao? Ngươi đã làm được cái lông gì?
Ngoài giám định ra thì ngươi còn giúp ta được gì khác không?
Nói thì hay lắm, chính bản thân ngươi cũng chả có bao nhiêu tác dụng.
Nhưng mà, những lời này hắn sẽ không trực tiếp nói ra, kẻo hệ thống lại thẹn quá hoá giận mà lật bàn.
Đến lúc đó, hắn sẽ thật sự khổ không nói hết.
Qua ngày hôm sau, tranh thủ lúc hai đứa con gái còn đang lĩnh ngộ tiên kinh, Lý Thuần Quân đã lẻn ra ngoài, đi an bài một chút việc trước khi thật sự đánh cờ.
Luận số lượng quân, các Thành Hoàng quả thực còn kém xa so với yêu tộc.
Dưới trướng Yêu Tướng thường sẽ có đến hàng vạn yêu binh, nhưng quân lực của Thành Hoàng thì lại không nhiều khủng khiếp đến như vậy.
Bất quá, bù lại, chiến lực trung bình của đội quân Thành Hoàng thì lại vượt xa.
Dẫu sao thì bọn hắn đã hít hương hoả, tiếp nhận tín ngưỡng của người dân rất nhiều năm rồi, vậy nên thực lực của họ sẽ cao hơn, và lực lượng mà họ nắm giữ cũng khá có tính tương khắc với yêu ma.
"Bổ sung thêm một chút trảm yêu thuật, lại kết hợp với các đại trận...!Có lẽ sẽ đủ để lấy một địch mười, thậm chí địch trăm" Lý Thuần Quân vừa đi vừa suy nghĩ: "Vấn đề đều nằm ở chỗ tên Yêu Tướng cùng vị đại năng thần bí kia...!Thật không rõ bọn chúng còn có hậu thủ gì khác hay không?"
Đối mặt cường địch, Lý Thuần Quân tuyệt không dám chủ quan.
Có lẽ lúc bình thường hắn trông rất ôn hoà lương thiện, nhưng một khi đã đối mặt với kẻ thù, hắn sẽ dứt khoát gạt phăng phần lương thiện ấy đi, lạnh lùng chém đến đoạn sinh lộ cuối cùng của kẻ địch.
Nghe có hơi mâu thuẫn, nhưng con người hắn thiện ác phân minh rất rõ ràng.
Đến Miếu Thành Hoàng, Lý Thuần Quân thắp một thanh nhang thơm, nhờ vậy, Thành Hoàng cũng lập tức được hắn triệu tập trở về.
"Tiền bối có gì an bài?" Thành Hoàng khom người ôm quyền, lễ phép hỏi.
"Chuẩn bị cho ta một vài thứ" Lý Thuần Quân lấy ra một ít sách vở đặt vào tay Thành Hoàng rồi nói: "Đây đều là sát yêu thuật, ngươi mau đi cho toàn bộ tuần du học tập đi...!Có lẽ, không bao lâu nữa bọn chúng sẽ ập vào đây đấy"
Thành Hoàng nhíu mày: "Thật sự phải đánh sao? Bọn này đúng thật là muốn làm loạn rồi"
"Loạn rồi...!Và thân là Thành Hoàng, ngươi biết mình nên làm gì" Lý Thuần Quân thâm ý nói.
"Trảm yêu trừ ma, bảo vệ bá tánh" Thành Hoàng khẽ gật đầu, đôi mắt đục ngầu rực sáng, dường như ngọn lửa quyết tâm của lão đã được đốt cháy.
Lý Thuần Quân mỉm cười khoát tay, tiêu sái rời đi.
Ngắm nhìn bóng lưng của Lý Thuần Quân rời đi, Thành Hoàng như đã hiểu ra chuyện gì đó, sắc mặt liền trở nên mười phần tự tin cùng quyết đoán.
Dọc đường về, Lý Thuần Quân thuận tay mua một tấm bản đồ địa lí của toà thành này.
Và cũng đến tận lúc này thì hắn mới nhận ra toà thành này tên là Tây Phong Thành.
"Tây Phong...!Bảo sao nơi này lại ít nhân khẩu"
Lý Thuần Quân giễu giễu cười một tiếng rồi lại lâm vào trầm tư, nghiền ngẫm vị trí địa lí của toà thành này...!Cũng là nơi sắp sửa trở thành chiến trận giữa hai phe tiên yêu.
"Xét về mặt địa lí, chỗ này dễ thủ khó công, hầu hết địa hình đều là đồi núi...!Ân, dựa vào địa thế, ta có thể tiêu hao kha khá sinh lực địch nếu đặt bẫy đúng cách"
"..."
Quá tập trung nghiên cứu địa đồ, Lý Thuần Quân chẳng biết từ lúc nào mình đã về đến nhà.
Hai cô con gái của hắn rất ham mê tu luyện, cả một đêm vẫn không có động tĩnh gì.
Chuyện này ngược lại là đang giúp hắn có thể dễ dàng tập trung hơn.
"Dễ thủ khó công...!Nhưng nếu bọn chúng đột nhiên rút lui thì sao? Lại hoặc là tên đại năng kia đột nhiên rút ra một tấm át chủ bài nào đó xoay chuyển thế cục? Muôn vàn khả năng có thể xảy ra...!Chậc, thật khiến người ta phải đau đầu"
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
Nhưng lần này, Lý Thuần Quân lại cóc biết gì về kẻ địch cả, và cũng vì hắn không nắm rõ kẻ địch đang mạnh đến đâu nên khó có thể đưa ra đối sách hợp lí được.
Quá bị động.
Đây là cảm nghĩ của Lý Thuần Quân về trận chiến này.
Trong cơn chán nản, hắn lại đem hệ thống mở ra, xem xét một chút chức năng mới.
[Xưởng Chế Tác]
[Nguyên vật liệu: Không có]
[Điểm công đức hiện có: 10000]
[Có thể luyện chế phù chú chúc phúc trung cấp, phải chăng tiếp tục?]
"Không" Lý Thuần Quân dứt khoát từ chối.
Hắn cảm thấy số điểm công đức này nên dùng vào việc gì đó cần thiết hơn.
Lật qua danh sách một chút, Lý Thuần Quân cũng cơ bản hiểu ra cơ chế phân bậc pháp bảo của hệ thống.
Khá giống như hệ thống tu luyện, pháp bảo cũng được chia làm phàm phẩm và tiên phẩm.
Phàm phẩm có: Hậu Thiên Linh Bảo - Hậu Thiên Chí Bảo - Tiên Thiên Linh Bảo - Tiên Thiên Chí Bảo.
Trong đó, mỗi một cấp độ sẽ chia làm ba phẩm lần lượt là sơ, trung và thượng phẩm.
Tiên phẩm thì tương đối khác, phân cấp rất đơn giản, thế nhưng khoảng cách giữa các cấp bậc lại giống như lạch trời.
Cụ thể là: Tiên Binh, Hoàng Binh và Đế Binh.
Phân cấp bậc ngắn gọn, dễ hiểu.
Nhưng còn về thần binh thì...!Hệ thống lại ém chặt, không cho lộ ra nửa điểm tin tức.
Chuyện này thậm chí còn khiến cho Lý Thuần Quân bắt đầu có chút hoài nghi phần giới thiệu kia có phải trò lừa bịp hay không.
"Xưởng chế tác ta đã đại khái hiểu được, còn về Linh Điền..."
[Linh Điền: Tạm thời đã bị khoá.
Mời kí chủ nhanh chóng đạt đến giai đoạn Ích Địa - Khai Thiên]
[Khi đó, hệ thống sẽ biến Linh Hải của kí chủ trở thành một phương thế giới, và từ đó sáng tạo ra Linh Điền độc nhất]
Lý Thuần Quân: "..."
Thế giới ngay trong bụng?
Nghe thì rất trâu bò, nhưng không hiểu sao lại cứ cảm thấy cấn cấn chỗ nào.
Lại nói...
Khi nhìn đến đoạn Tạm thời bị khoá kia, toàn bộ điểm tín nhiệm của Lý Thuần Quân đối với hệ thống đều đã bị trừ sạch sẽ, không còn sót lại nửa điểm.
Đường đường là một kim chỉ thủ, thế mà con hàng này không những không cho hắn lợi ích, mà ngược lại còn luôn tìm cách làm khó hắn.
Nếu không phải nhờ hắn cẩn trọng mang đi toàn bộ tài nguyên có thể lấy trong tiên động, có lẽ giờ này hắn đã không thể ngồi đây được rồi đi...! Thậm chí có khi còn phải vác mặt đi ăn xin không biết chừng.
Đúng lúc này, Tử Đằng cùng Hồng Trần đã lẽo đẽo mò tới sau lưng hắn.
Không đợi hắn kịp hỏi gì, hai cô bé liền đã đồng thanh lên tiếng: "Ba ba, ta đã có thể tu luyện rồi...!Ba ba mau dạy võ học cho chúng ta đi nha?"
"Nhanh như vậy?!" Lý Thuần Quân một mặt chấn kinh, tựa hồ bị loại tốc độ này hù doạ.
Thứ mà hắn đưa cho bọn nhỏ cầm là tiên kinh! Tiên kinh nha!
Một tuần đã là nhanh ngoại hạng rồi, thế mà hai đứa này chỉ cần...!Một ngày?
Gặp quỷ.
Ma quỷ, chắc chắn là ma quỷ, chứ người bình thường thì làm sao có được tốc độ dã man như thế này?
Bỏ mặc cho nội tâm đang cỡ nào thất thố, Lý Thuần Quân chỉ ho nhẹ một tiếng, cố gắng bảo trì hình tượng uy nghiêm của một gia phụ: "Không tệ, mau cho ba ba xem một chút"
Tử Đằng nhẹ gật đầu.
Nàng duỗi tay, đôi mắt màu xanh lam ánh lên nhàn nhạt băng sương, âm khí mênh mông nhanh chóng ngưng kết tại trong lòng bàn tay bé nhỏ của nàng, khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống với tốc độ kinh người.
Cùng lúc đó, thân thể bé nhỏ của Tiểu Hồng Trần thì lại như một mặt trời nhỏ, vừa nóng bỏng vừa chói mắt.
Nhiệt lượng từ khoả tiểu quang cầu kia nhanh chóng đẩy lùi âm khí mênh mông từ phía Tử Đằng, khiến nhiệt độ chung quanh nhanh chóng về thế cân bằng.
"Thật sự học được..." Lý Thuần Quân trong lòng thít chặt, thật sự không biết phải nói gì nữa.
Thôi bỏ đi, không so đo, dù sao thì hai bé con này cũng là con ruột của hắn.
"Được rồi, vậy liền để ba ba dạy võ học cho hai đứa, nhất định phải nhìn kĩ biết chưa?"
Tử Đằng cùng Hồng Trần nhu thuận gật đầu, từng đôi mắt sáng loáng trong sạch nhìn hắn mang theo sự mong chờ vô hạn.
Lý Thuần Quân đứng dậy khỏi ghế, chầm chậm bước ra giữa sân rồi bắt đầu giảng dạy: "Hôm nay ta sẽ dạy cho hai đứa «Thái Cực Quyền Pháp», một phần võ học trong quyển «Vô Cực Bí Điển»"
"Ba ba, ngươi đã dạy chúng ta, là con gái thì phải biết giữ ý tứ.
Ấy thế mà bây giờ ngươi lại dạy chúng ta quyền pháp, cái này...!Không hay lắm đâu?" Tử Đằng có chút e thẹn nói.
Vừa nãy nàng đã vô thức bổ ra cảnh tượng nàng dùng nắm đấm hung hăng đánh một cậu con trai nào đó, ngay lập tức liền cảm thấy xấu hổ.
Xấu hổ, nhưng lại có chút kích thích.
"Yên tâm đi, quyền pháp này không mãnh lực hùng hổ như các loại quyền pháp thông thường...!Trái lại, nó còn mười phần ưu mỹ" Lý Thuần Quân giải thích: "Nói là quyền, nhưng thật ra cũng có kết hợp với cước pháp, chỉ pháp, chưởng pháp...!Nói chung là hầu hết các loại thể thuật"
"Quyền pháp ưu mỹ, Đạo Pháp Tự Nhiên"
Nói xong, Lý Thuần Quân bắt đầu múa quyền.
Hai tay hắn du động theo một quy luật rất thần kì, kết quả là chỉ sau một hồi chuyển động, tay trái của hắn liền toát ra một luồng khí đen, và tay phải cũng hình thành một luồng khí trắng, âm dương giao hỗn, hoá thành thái cực chi đồ ngay sau lưng.
Lấy đạo của người trả lại cho người, đó chính là tinh hoa của loại quyền pháp này.
Giống như Lý Thuần Quân đã nói, loại quyền