Ta Đào Được Một Tấn Vàng

120: Kinh Nghiệm Yêu Đương Của Vương Mậ


trước sau


Nam nữ trẻ tuổi chìm đắm trong tình yêu, thường xuyên bởi vì một số vấn đề cực nhỏ, lại đột nhiên lo được lo mất.

Mà bây giờ bởi vì những lời này của Vương Kiến Ba, Hà Thời Minh đột nhiên hơi sợ hãi trong lòng.

Mấy đĩa rau được đưa lên.

Còn có bia.

Vương Kiến Ba mở bia sao vàng ra, rót cho hai người mỗi người một chén, lời nói thành khẩn nói với Hà Thời Minh: “Anh em, cậu ít kinh nghiệm yêu đương, không hiểu con gái, anh đây từ lớp ba đã bắt đầu yêu đương, cho đến bây giờ số bạn gái cũ hai tay đếm không hết, hiểu con gái hơn cậu, cũng biết bọn họ đang có gì, có tính toán gì!”
“Vậy sao bây giờ cậu còn độc thân?” Hà Thời Minh hỏi.

Vương Kiến Ba trừng lớn hai mắt, trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ.

Sau bốn năm giây, Vương Kiến Ba hùng hổ uống một hơi cạn sạch bia trong tay, nói: “Cậu biết gì chứ! Anh đây là khám phá hồng trần, gọi là thanh tâm quả dục, gọi là! ”
Ngón tay Hà Thời Minh đột nhiên chỉ một cái nói: “Nhìn kìa! Gái đẹp!”
Vương Kiến Ba đột nhiên quay đầu nhìn lại mọt cái, kết quả chỉ thấy một đám quạ bay qua trên trời.

“Gái đẹp đâu?” Vương Kiến Ba hỏi.


Hà Thời Minh: “! ”
Vương Kiến Ba: “! ”
Lúc này cậu ta cũng đã biết mình bị trêu đùa, liếc mắt ngồi xuống.

Sau đó bưng chai bia lên, uống một hơi cạn sạch, tiếp tục nói: “Làm người, nhất là làm đàn ông, nhất định phải tự biết bản thân có biết không? Cho rằng bản thân tốt đẹp, cuối cùng sẽ chỉ dẫn đến gà bay trứng vỡ! Điền Phức Vi ăn cơm với cậu, chỉ là cảm thấy con người cậu không tệ, sau đó để cậu dạy cô ấy đánh đàn cũng chỉ là có chút thiện cảm với cậu mà thôi!”
Nói xong, lại rót cho mình một ly bia, vừa rót vừa nói: “Nhưng phần lớn tình cảm đều dừng bước ở giai đoạn này! Bởi vì giai đoạn này vô cùng yếu ớt, không cẩn thận một chút là có khả năng xong đời! Cậu ở thời điểm này cần một soái ca kinh nghiệm vô cùng phong phú, tới giúp cậu bày mưu tính kế, mới có thể thực sự ôm được mỹ nhân về!”
“Cậu? Dạy tôi? Cậu xác định thật sự có thể dạy được tôi?” Hà Thời Minh hỏi ngược lại.

Vương Kiến Ba cười ha ha, đốt một điếu thuốc, mặt mũi tràn ngập tang thương nói: “Anh Vương cậu ăn đủ cay đắng tình yêu, sự hiểu biết về tình yêu đã sớm đạt đến trình độ cảnh giới cao siêu! Nghe tôi, chuẩn xác không có sai, những thứ này đều là kinh nghiệm của tôi!”
Hà Thời Minh liếc mắt, khinh thường nói: “Cậu trâu bò như thế, sao mà không tự mình tìm bạn gái đi?”
Vương Kiến Ba cảm thán một tiếng, nói: “Bởi vì trái tim tôi đã bị tổn thương nặng nề, nhìn thấu tình yêu nam nữ! Nhìn thấy cậu bây giờ, liền nghĩ đến tôi năm đó, xa xôi, mà lại bi thương!”
Hà Thời Minh: “! ”
“Vậy cậu nói thử xem, nên làm thế nào?” Hà Thời Minh cười ha ha nói.

Vương Kiến Ba duỗi một ngón tay ra, nói: “Ngồi xuống, tiếp theo tôi sẽ giảng dạy là bí tịch yêu đương tôi lĩnh ngộ ra không truyền ra ngoài!”
Hà Thời Minh khoanh tay nói: “Cậu cứ nói đi, chẳng qua tôi có nghe hay không thì là chuyện của tôi!”
Vương Kiến Ba gật đầu nói: “Chỉ cần cậu nghe xong lời tôi nói, cam đoan tuyệt đối sẽ không nói như vậy! Nghe cho kỹ, thứ nhất, cũng là quan trọng nhất, cậu tuyệt đối không nên tỏ tình với Điền Phức Vi! Nếu như cậu lập tức tỏ tình, chính là ép Điền đại giáo hoa đưa ra lựa chọn, lựa chọn ở bên cậu hoặc là phân rõ giới hạn với cậu! Vào thời điểm quan hệ của cậu với cô ấy chưa tới một mức độ nhất định, làm như vậy quả thực là muốn chết!”
“Ừm.


Hà Thời Minh rất tán thành gật đầu, nói: “Có đạo lý! Tiếp theo thì sao?”
“Ha ha, đây chính là điểm quan trọng nhất!”
Vương Kiến Ba cười như tên trộm, nói: “Tiếp theo cậu nghĩ cách thường xuyên hẹn gặp cô ấy, ăn cơm nè dạo phố nè cái gì cũng được, sau đó nghĩ cách đụng vào tay cô ấy, chú ý là đụng vào chứ không phải dắt! Tuyệt đối không nên lỗ mãng đưa tay ra dắt lấy, trước đó khi quan hệ chưa rõ ràng, bất kỳ tiếp xúc thân thể trực tiếp nào với con gái, cũng sẽ dẫn đến con gái phản cảm!”
Hà Thời Minh nghe nói như thế, trong lòng lập tức hơi động.

Một bước này, mình đã từng làm thử, hiệu quả cũng không tệ lắm.

Không nghĩ tới, Vương Kiến Ba

này cũng có chút tài năng đấy?
Anh thả đũa trong tay xuống, có chút hăng hái nói: “Tiếp theo thì sao? Làm sao bây giờ?”
Đây mới là chuyện anh quan tâm nhất.

Dù sao mình và Điền Phức Vi đã tiến hành đến bước này, bước kế tiếp còn không biết nên làm như thế nào đây!
“Sau đó chính là nói chuyện phiếm nhiều hơn thôi!”
Vương Kiến Ba cười ha ha nói: “Không phải trò chuyện kiểu tâng bốc nịnh nọt kia, theo kinh nghiệm anh đây tổng kết ra, con gái căn bản không có hứng thú với tâng bốc, tâng bốc cậu sẽ chết!”
Hà Thời Minh gật nhẹ đầu.


Điểm này hay hiểu rất rõ.

Tình yêu xây dựng trên cơ sở hai bên yêu thích lẫn nhau.

Mấu chốt lần này: “Yêu thích.


Vậy nên tra nam cặn bã mới cso thể được con gái thích như thế.

Không phải bởi vì con gái không biết anh ta cặn bã, thật sự là vì phẩm vị, cách thức hành động, mị lực bản thân anh ta thật sự rất được con gái yêu thích, không nhịn được đi thích anh ta, tình nguyện bị anh ta tệ bạc, tình nguyện vì bị tệ bạc làm đau khổ, cũng vui vẻ không mệt!
Ngược lại tâng bốc có cái gì đáng giá con gái yêu thích chứ?
Biết tâng sao?
Ừ, cái này ngược lại là có thể có đấy, nhưng có cơ hội này hay không cũng không biết!
Hà Thời Minh khách sáo rót cho Vương Kiến Ba một cốc bia, hỏi: “Tiếp tục đi?”
Anh thật sự muốn học tập.

Lần này không còn là ý mang theo trêu chọc, mà là thật sự muốn thỉnh kinh.

Anh thật sự sợ chuyện với Điền Phức Vi thất bại!
Vương Kiến Ba bưng cốc bia lên nói: “Cậu phải nghĩ cách hiểu rõ chủ đề Điền đại giáo hoa thích, sau đó học đủ kiến thức chuyên nghiệp, thế này có thể thể hiện không gì không biết trước mặt cô ấy, mà con gái đối với con trai tri thức uyên bác thường sẽ vô cùng tôn sùng, sẽ vô cùng vui lòng trò chuyện với cậu, một lần hai lần, quan hệ hai người sẽ gần gũi vào lúc đó!”
“Sau đó rồi tỏ tình?” Hà Thời Minh hỏi.

“Tỏ tình cái rắm! Trong đầu óc cậu cũng chỉ có tỏ tình sao? Không tỏ tình cậu không thể giao lưu sao?”
Vương Kiến Ba chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng Hà Thời Minh một cái, nói: “Tôi nói cho cậu biết không được phép tỏ tình! Một khi tỏ tình, sẽ khiến cô gái sợ hãi, sợ hãi sẽ muốn thoát đi! Toàn bộ bài tập làm trước đó cũng sẽ phí công vô ích! Cho nên tỏ tình là bước cuối cùng, là liều thuốc làm tình cảm hai bên thăng hoa! Hiểu không?”

Hà Thời Minh giật mình trong lòng.

Mẹ nó!
Lúc anh ở nhà hàng hoa hồng suýt chút nữa tỏ tình với Điền Phức Vi.

Thật là nguy hiểm mà!
Suýt chút nữa đạp phải mìn!
“Hiểu rõ! Vậy thì làm sao? Cứ như thế một mực trò chuyện sao?” Hà Thời Minh khiêm tốn xin chỉ bảo.

Mặc dù anh từng yêu đương một lần, nhưng lúc đó anh và Triệu Phỉ Nhi sao mà thành chính mình cũng có chút không rõ lắm, như con rùa nhìn đậu xanh(), cứ như thế mà nhìn vừa ý.

Đối với những kinh nghiệm yêu đương Vương Kiến Ba nói này, trước nay chưa từng nghe nói qua!
Vương Kiến Ba cười ha ha, ra vẻ thâm trầm mà nói: “Lão Hà, cậu nghe giảng bài không chăm chú nha! Không phải tôi vừa nói sao? Tiếp xúc cơ thể! Thỉnh thoảng đụng vào người cô ấy, nhưng không phải sờ, càng không được chạm vào bộ phận nhạy cảm, nhất là những thứ như tay, cánh tay!”
“Trước đó khi quan hệ không rõ ràng thường xuyên làm những việc này, sẽ dẫn đến con gái phản cảm sao?” Hà Thời Minh hỏi.

() Con rùa nhìn đậu xanh: ý chỉ nam nữ thích nhau.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện