“Anh nói cái gì?” Lô Tiên Lâm nhíu mày nhìn Đường Ân Đường Ân hé miệng cười một tiếng: “Tôi nói cái gì chẳng lẽ ông không nghe thấy sao? Tôi nói ông không phải là đàn ông!” “Tính cách của anh kiểu gì thế hả? Chẳng lẽ phẩm chất của người trong nước đều thấp như vậy hay sao?” Lô Tiên Lâm không vui.
“Thôi quên đi!” Kim Địch kéo cổ tay Lô Tiên Lâm, cười lắc đầu: “Chỉ là một tên thấp:hèn, cần gì:tức. giận với anh ta chứ? Làm nhục thân phận của chúng tai” Đường Ân nhếch khóe miệng, lại không để ý chút nào.
Lô Tiên Lâm oán hận trừng mắt nhìn Đường Ân, đưa mắt nhìn sang bên cạnh.
“Bùi Nhược, giới thiệu với cô một chút, đây chính là bạn.
trai tôi quen được khi đi du học ở Oshu, Lô Tiên Lâm, xuất thân cao quý, cũng là người của thành phố Giang chúng †a, gần đầy chuẩn bị về thành phố Giang đầu tư.
Kim Địch quay đầu nhìn về phía Bùi Nhược.
Kim Địch cười khẽ, tuy mặc đồ công sở nhưng khí thế không yếu kém chút nào: “Bác trai này chăm sóc rất tốt, sợ là cũng chưa đến sáu mươi tuổi đâu nhỉ? Nhìn qua giống như mới hơn năm mươi thôi…” Sắc mặt Kim Địch nhất thời khó coi: “Bùi Nhược, đừng vừa gặp mặt đã đối chọi gay gắt với tôi…” Bùi Nhược mím môi, bước đến bên cạnh Đường Ân, ngọt ngào nói: “Vậy cũng giới thiệu bạn trai của tôi với cô, cậu ấy tên Đường Ân, là một cậu chủ nhà giàu, hơn nữa tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, trên giường cực kỳ ngầu…” Đường Ân mỉm cười, cảm giác được thân thể Bùi Nhược dựa sát lại, trong lòng cũng hơi xao xuyến.
Kim Địch sửng sốt một lát, nhìn về phía Đường Ân một lần nữa, vừa nãy cô ta cho rằng chỉ là đồ thấp kém bình thường, lại không ngờ được người này là bạn trai của Bùi Nhược? “Đáng Kim Địch lắc đầu, vẻ mặt cảm thán: “Bùi Nhược, thật ra chúng ta không gặp lâu như vậy, cũng không cần thiết vừa thấy mặt tôi đã như vậy! Đứng trước.
mặt tôi giả vờ cậu ấm nhà giàu làm gì, thật sự chẳng có ý nghĩa gì cải” “Phải đấy… Cậu chủ lớn đến mức nào chứ? Thành phố Giang có bao nhiêu cậu chủ nhà giàu chứ? Chẳng lẽ là con trai của Đồng Quân Hựu sao?” Lô Tiên Lâm cũng có vẻ mặt khinh thường.
Bùi Nhược cười lắc đầu, cảm thấy Đường Ân không muốn nói thêm gì nữa, xoay người cùng với Đường Ân đi sang bên cạnh.
Kim Địch sửng sốt một lát, cảm thấy hình như mình bị người ta coi thường: “Bùi Nhược, chúng ta vừa mới gặp nhau, cô lại không muốn trò chuyện mấy câu sao?” “Trò chuyện cái gì hả?” Bùi Nhược quay đầu, vẻ mặt tươi cười nhìn Kim Địch.
Kim Địch cười nói: “Trò chuyện tình hình gần đây đi! Tôi cũng mới từ Oshu trở về, không hiểu rõ tình hình trong nước cho lắm, vẫn luôn ở thành phố Giang, thật sự có thể giới thiệu cho tôi một chút! Hơn nữa tôi và Tiên Lâm quay về đầu tư, nếu cô không hài lòng với công việc của mình bây giờ, có thể đổi công việc đến chỗ chúng tôi, nể tình bạn học cũ, tôi có thể trả cô tiền lương gấp đôi…” Đường Ân sửng sốt một lát, ý tứ sâu xa liếc mắt nhìn Kim Địch, người phụ nữ này đang trắng trợn thọc gậy bánh xe sao? “Cô không trả nổi đâu, tin tôi đi!” Đường Ân cười một tiếng, xoay người bỏ đi.
“Tiền lương của cô bao nhiêu mà chúng tôi không trả nổi chứ? Tôi còn chưa từng nghe nói có tiền lương nào mà chúng tôi không trả nổi đâu!” Lô Tiên Lâm không vui: “Tiền lương của người bên Oshu cao như vậy mà chúng tôi vẫn còn trả được, chẳng lẽ tiền lương của cô còn cao hơn cả ngưi Oshu nữa sao? Tại sao người trong nước mãi không sửa được thói xấu kiêu ngạo vậy?” Đường Ân lạnh lùng nhìn chằm chäm Lô Tiên Lâm, trong mắt có chút sát ý, không để ý đến hai người này nữa, mà chỉ nhìn về phía căn biệt thự kia: “Rốt cuộc thì căn này bán thế nào?” Nhân viên sale sửng sốt một lát, lạnh