“Tôi không có…” Kỷ Du Du thấy bọn họ hùng hổ như thế thì vội cúi đầu nói một câu, liên tục lùi về sau hai bước.
“Còn nói không có? Nếu cô không quyến rũ anh ấy thì sao anh Vương lại phải lòng loại xấu xí như cô chứ?” Nữ sinh cao gầy bên ngoài toà nhà dạy học hôm qua xông tới đầu tiên, năm lấy tóc Kỷ Du Du, hung hăng nói: “Cô dám cãi hả? Cô có biết mình còn chẳng bằng cái móng chân móng tay của anh Vương không? Vậy mà cô dám từ chối anh Vương trước nhiều người như thế?” Sắc mặt Kỷ Du Du tái nhợt, bị túm đến hơi đau đớn, hai tay nắm lấy cổ tay của nữ sinh cao gầy này, vẻ mặt uất ức.
“Còn dám nói nữa?” Nữ sinh cao gầy kéo một cái khiến Kỷ Du Du ngã xuống đất.
“Kỷ Du Du, tôi thật sự rất hối hận vì trước kia ở cùng phòng ký túc xá với cô! Mặt mũi của phòng chúng tôi đều bị cô làm mất hết rồi! Tôi thật không ngờ cô lại còn dám từ chối anh Vương? Lúc đó cô nên quỳ xuống trước mặt anh Vương nói cô hoàn toàn không xứng với anh ấy, bảo anh ấy tìm nữ sinh tốt hơn mới phải!” Tôn Kỳ cũng gầm lên giận dữ.
“Mấy chị em, đồ đê tiện này hoàn toàn không biết mình là ai, hay là chúng ta nói cho cô ta hiểu ra đi!” Nữ sinh cao gầy tên Vương Tử Thư kêu to, tát một cái lên má Kỷ Du Du.
Kỷ Du Du rụt đầu, bị cô ta tát lên da đầu phát ra một tiếng chát.
“Cô còn dám trốn?” Vương Tử Thư giận dữ giật tóc kéo Kỷ Du Du lại.
“Mấy chị em, ném cô ta xuống hồ cho cô ta tỉnh táo đi…” Tôn Kỳ kêu lên, vung tay với mọi người: “Nếu không cô ta còn tưởng rằng mình xuất sắc lắm đấy, vẻ ngoài xấu như vậy còn dám từ chối anh Vương?” Mấy nữ sinh xung quanh lập tức hứng thú kéo Kỷ Du Du đi về phía hồ.
“Đừng!” Cô giấy giụa, vẻ mặt sợ hãi.
“Đừng? Gô nói đừng thì đừng sao? Vẻ ngoài ghê tởm như thế, có phải sợ nhìn thấy ảnh ngược trong nước hù mình luôn không?” Vương Tử Thư cười nhạo hỏi, kéo tóc Kỷ Du Du đi tới bên hồ.
Kỷ Du Du nước mắt đầy mặt, muốn cố gắng ngăn bọn họ lại, nhưng một mình cô sao có thể là đối thủ của nhiều người như vậy được? “Mọi người mau đến xem chúng tôi làm Kỷ Du Du tỉnh táo lại này…” Tôn Kỳ thấy người xung quanh ngày càng đông, vội lớn tiếng kêu lên.
Mọi người vốn còn muốn ngăn lại, nhưng vừa nghe thấy là Kỷ Du Du thì lập tức chân chừ đứng yên.
Chẳng phải nên đối xử với kẻ xấu xí này như vậy sao? Dám từ chối anh Vương, để cô ta tỉnh táo lại cũng là tốt với cô ta.
Tấm ảnh trên diễn đàn kia khiến nhiều người ghê tởm như thế, Kỷ Du Du cũng nên trả giá một chút.
“Đúng, tôi ủng hộ mọi người, để cô ta tỉnh táo lại đi!” Không biết Vương Nhuy đã chạy tới từ lúc nào, nói với người xung quanh: “Mọi người không biết đâu, Kỷ Du Du ở lớp chúng tôi rất ra vẻ, lần này sau khi từ chối anh Vương chắc sẽ càng dữ dội hơn! Nếu không cho cô ta tỉnh táo một chút, cô ta thật sự cho rằng mình là tiên nữ hạ phàm đó “Đúng, tỉnh táo một chút cũng tốt!” “Đúng vậy, ấn xuống nước cho cô ta tỉnh táo lại đi!” Vương Nhuy ở phía sau kêu †o.
Mấy người Tôn Kỳ ấn đầu Kỷ Du Du xuống hồ nước.
Kỷ Du Du ho khan mấy tiếng sắp sặc đến nơi, nước mát không ngừng rơi xuống, chỉ hy vọng Đường Ân có thể nhanh chóng trở về.
Bây giờ Đường Ân chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của cô! Mấy người Tôn Kỳ không hề nương tay, đè Kỷ Du Du xuống rồi kéo ra, sau đó lại ấn xuống…
Liên tục mấy lần như thế khiến khuôn mặt cô ta ngạt thành màu đỏ tía.
Tuy hồ nước bây giờ cũng không lạnh lắm, nhưng đè đầu vào nước mấy lần như thế khiến hô hấp của Kỷ Du Du hơi