Kỷ Du Du cực kỳ mất tự nhiên vì bất ngờ bị tỏ tình, cúi đầu bước nhanh hơn.
Vương Ngạn Siêu khẽ thở dài một tiếng, đuổi theo: “Du Du, có lẽ bây giờ em sẽ không hiểu cảm nhận trong lòng tôi, như tôi tin không bao lâu nữa chắc chắn em sẽ hiểu thôi!” Kỷ Du Du đỏ mặt, không đáp lời.
Vương Ngạn Siêu cười, trong mắt anh ta, vẻ mặt này giống như sắp bắt được vậy. Lấy hiểu biết mấy năm qua của anh ta với nữ sinh, chỉ cần im lặng là có ý nghe theo.
Anh ta cảm thấy nữ sinh đều là kiểu ăn ở hai lòng, lúc này nói không đồng ý, sau đó chỉ mong sao được dính lấy mình.
Anh ta đã gặp tình huống này rất nhiều rồi, nhất là những nữ sinh từng nghe anh †a đàn.
“Du Du, sau này gặp phải chuyện này, tôi hy vọng em có thể nói với tôi đầu tiên!” Vương Ngạn Siêu vừa nói vừa cười: “Tôi sẽ không khiến mình thương tích đây mình cũng không thể bảo vệ được em giống như người nào đó đâu…” Kỷ Du Du hoàn toàn không nghe ra hàm nghĩa trong lời nói của anh ta, chỉ lo bước nhanh hơn.
Trường học vốn cách chỗ ở không xa, trên đường hai người không hề lề mà, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy căn biệt thự.
“Tôi đến nhà rồi, anh về đi..” Kỷ Du Du nhẹ nhàng nói một câu rồi lập tức đi vào trong, không quan tâm đến anh ta nữa.
Vương Ngạn Siêu khựng lại, cười nói: “Không mời tôi lên uống ly nước sao?” “Đường Ân ở nhà, tôi tuỳ tiện mời người tới thì anh ta sẽ không vui!” Kỷ Du Du lắc đầu.
Khuôn mặt anh ta cứng đờ, lập tức nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ giận dữ.
Đường Ân sẽ không vui? “Em và Đường Ân đã ở chung rồi sao?” Vương Ngạn Siêu lớn tiếng chất vấn.
Cô không nói gì thêm, chỉ đi thẳng vào trong biệt thự.
Vương Ngạn Siêu giận dữ nhìn bóng dáng yếu ớt của Kỷ Du Du, tức giận siết chặt tay mình.
Đường Ân dựa vào cái gì mà ở chung với Kỷ Du Du? Không phải hai người chỉ là bạn học thôi sao? Chỉ là bạn học thì ở chung làm gì? Hơn nữa mình thua Đường Ân chỗ nào? Lúc ở vũ hội thật sự có thua một bậc, nhưng sau khi anh ta trở về vân luôn tranh thủ thời gian luyện tập, mấy ngày nay đã học xong “Khúc Chiều Tà” rồi, hơn nữa cũng đàn không thua Đường Ân chút nào.
Dựa vào cái gì một cô gái tốt như vậy lại ở bên Đường Ân chứ? Anh ta nghiến răng, phẫn nộ nhìn theo hướng Kỷ Du Du rời khỏi, cơn giận trong lòng đã không thể ngăn lại được nữa.
Đường Ân! Cái tên này bị Vương Ngạn Siêu không ngừng nhấm nuốt trong miệng.
Sớm muộn gì anh ta cũng sẽ khiến Kỷ Du Du biết ai mới là sự lựa chọn tốt nhất của mình.
Lúc này Đường Ân vẫn không biết mình hương 66 Bóp vai bị Vương Ngạn Siêu hận đến nghiến răng, chỉ hứng thú nhìn Kỷ Du Du dưới lầu.
Bùi Nhược đứng sau lưng anh nhìn về phía bóng người xa xa, sâu xa trêu ghẹo: “Đây là bạn gái nhỏ ở chung với cậu hả?” “Khụ khụ khụ..” Đường Ân suýt chút bị sặc: “Đây là bạn học! Hai chúng tôi thuê nhà cùng nhau! Giữa tôi và cô ấy không phức tạp như chị nghĩ đâu, chỉ không muốn ở trong trường nên cùng nhau dọn đến đây thôi!” “Tôi cũng không muốn ở nhà!” Bùi Nhược cười ha hả, đột nhiên nổi lên hứng thú, quyến rũ nhìn anh: “Hay là ba người chúng ta thuê cùng nhé?” Đường Ân giật mình, đột nhiên đỏ mặt, ngượng ngùng đứng lên: “Không được…
tôi và cô ấy chỉ giúp đỡ nhau trên việc học tập thôi…” “Tôi cũng giúp được mà!” Bùi Nhược cười ha hả.
Hai tai Đường Ân đều đỏ lên, vẻ mặt xấu hổ.
Bùi Nhược đứng dậy, u oán nói: “Không đùa với cậu nữa! Chuyện bên cục cảnh sát đã xử lý xong rồi, mấy ngày nay cậu không thể rời khỏi thành phố Giang, có chuyện gì có thể gọi điện thoại cho tôi…” “Ừm!” Đường Ân gật đầu, nhỏ giọng đồng ý.
Bùi Nhược đột nhiên dò hỏi: “Bên phía Bùi Hạc…” “Chuyện tham gia tiệc thường niên của nhà họ Đường, tôi hy vọng