Đường Ân! Ánh mắt mọi người hơi quái dị, khi nhìn về phía Đường Ân đều hơi nhíu mày lại.
Tại sao lại là người này? Buổi đấu giá tối nay, gần như Đường Ân nổi bật nhất chỗ này rồi, chỉ cần anh nhìn trúng thứ gì đó đều sẽ đưa ra giá cực kỳ cao.
“Anh Đường Ân, anh có hiểu ý nghĩa của món đồ đấu giá cuối cùng này không?” Người đẹp chủ trì nở nụ cười chuyên nghiệp, nhìn về phía Đường Ân.
Đường Ân nhẹ nhàng gật đầu, không nói thêm gì.
“Đường Ân, chuyện này chúng ta không có hy vọng gì, đừng nên tham dự vào thì hơn!” Bùi Nhược đứng bên cạnh nhỏ giọng nói.
Đường Ân cười một tiếng, đè cổ tay Bùi Nhược xuống: “Chưa hẳn đã không có hy vọng, chúng ta cứ thử một lần trước đã, nếu không cũng đã đến đây rồi, dù sao cũng chẳng thể ngồi không được đúng không?” Bùi Nhược ngẩn người, trên mặt lại lộ ra nụ cười phức tạp, sinh viên này rốt cuộc nghĩ gì vậy chứ? Cái gì gọi là đã đến đây rồi, dù sao cũng chẳng thể ngồi không chứ? Tối hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy mà vẫn còn coi là ngồi không sao? Người khác có thể nói ra lời này, nhưng Đường Ân thì không thể nói như vậy được, tối hôm nay anh đã đủ nổi bật rồi! “Đường Ân, chuyện này đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, thứ người ta muốn là một cơ hội gặp được bác sĩ cơi” Trương Cường đứng xa lạnh lùng nói.
Đường Ân quay đầu lại, nghiêng đầu nhìn anh ta: “Đúng vậy, tôi biết, chẳng lẽ cậu không biết sao?” Trương Cường nghẹn họng, vô thức nắm chặt nắm tay.
Đường Ân này đến để đối phó với Thiên Tứ Viên bọn họ! “Đúng vậy, cháu gái của ông cụ Thẩm mắc bệnh, muốn bán đấu giá một cơ hội ra tay, đổi lấy hy vọng chữa bệnh, nếu Đường Ân có năng lực giới thiệu bác sĩ, chúng tôi cũng rất hy vọng anh Đường Ấn tham gia vào hàng ngũ đấu giá.” Người đẹp chủ trì gật đầu mỉm cười.
“Nếu hoàn toàn không có năng lực kia mà lại tăng giá bừa bãi ở đây, vậy chẳng phải không công bằng với những người đấu giá khác hay sao?” Trương Hàn Trung lạnh giọng dò hỏi.
“Chuyện này…” Người đẹp chủ trì cũng hơi do dự, nhìn về phía Đường Ân.
Đường Ân cười: ‘Vị trí tôi đang ngồi là vị trí của văn phòng luật Tây Hà, mỗi câu nói ra đều có đủ hiệu lực pháp luật! Nếu không thể liên lạc với bác sĩ, tôi sẽ bồi thường gấp đôi cho ông cụ Thẩm, đồng thời cũng sẽ bỏ qua cho cơ hội lần này, cho phép người đấu giá tiếp theo đạt được cơ hội lần này!” “Tôi đại diện cho văn phòng luật Tây Hà, hoàn toàn ủng hộ hành động lần này của Đường Ân!” Bùi Nhược giơ tay lên, cười nói.
Người đẹp chủ trì chân chừ một lúc, có điều nhìn nụ cười hòa nhã của Đường Ân, vẫn gật đầu: “Nếu nói như vậy, chúng ta có thể tiếp tục rồi…” Mặc dù mọi người còn hơi chần chừ, nhưng nhìn thấy Đường Ân và Bùi Nhược đều tỏ rõ thái độ, cũng chỉ có thể gật đầu, đè chuyện này trong lòng.
“Thằng ranh này hoàn toàn không quen biết bác sĩ nào cả, đang cố ra vẻ đây mà!” Lâm Lập Quốc oán giận nói, liếc nhìn Từ Cương ngồi bên cạnh: “Từ Cương, hai người kia nhất định có ý đồ với anh, đến lúc đó muốn anh giúp bọn họ giới thiệu một câu! Nếu lát nữa Bùi Nhược nhờ cậy anh, anh tuyệt đối không được nhận lời đâu đấy, tôi xem xem cậu †a định ăn nói thế nào!” “Được!” Từ Cương gật đầu, ánh mắt cũng rất kỳ lạ.
“Anh Đường Ân ra giá hai mươi triệu, còn có ai ra giá nữa không?” Người đẹp chủ trì đứng trên sân khấu, cười mở hai tay ra: “Hai mươi triệu lần đầu tiên…” “Hai mươi hai triệu!” Trương Hàn Trung không kiềm chế được, mở miệng nói.
“Ba mươi triệu!” Đường Ân hé miệng cười một tiếng, nói tiếp không chút do dự.
Trong lòng mọi người chấn động, ai nấy đều than thở mà hạ tay xuống.
Ba mươi triệu! Nếu giá cả còn duy trì trong khoảng hai mươi triệu, những người ở đây vẫn có thể chấp nhận được, dù sao bậc thây điêu khắc như ông cụ Thẩm, gần như mỗi tác phẩm đều kinh động đất trời.
Nếu vượt quá hai mươi triệu, những người này cũng đều phải cân nhắc một chút, thứ này có đáng phải tranh giành đến vậy hay không.
“Ba mươi triệu lần đầu tiên…” Người đẹp chủ trì cười nói.
Sắc mặt Trương Cường khó coi, oán giận nghiến răng: “Ba, cậu ta cố tình chống đối chúng