Giọng nói vừa dứt, Thẩm Thanh Dung đột nhiên cảm thấy lưng cứng đờ.Mấy người Thẩm Thanh Nhu không dám tin, cùng một lúc quay đầu lại nhìn xem, vừa nhìn xong thì sắc mặt của cả bọn đều nhanh chóng thay đổi.Ngoài cửa Lan Vi Cư, không biết lão phu nhân Giang thị đã đứng đó tự bao giờ, bên người của bà còn có Hồ thị và thừa tướng Thẩm Hoài đều đang đứng đó với vẻ mặt phức tạp, cộng thêm Xuân Mai đang kinh ngạc tột độ phía sau.Nàng nghe lệnh đi mời lão phu nhân tới, không ngờ lúc đi mọi thứ vẫn còn bình thường mà lúc về thì lại biến thành loại tình huống này! Phu nhân đã đặc biệt dặn dò nàng ta bảo nàng ta cẩn thận, nhưng tam tiểu thư lại dám làm càn như thế, nàng ta thật to gan!Giang thị đang chìm trong giận dữ nhìn Thẩm Thanh Dung, từ vừa nãy cũng là bay ra từ miệng bà.“Bái kiến tổ mẫu, bái kiến phụ thân, bái kiến mẫu thân…”Thẩm Thanh Nhu phản ứng thật nhanh, lập tức làm hành lễ, cả Thẩm Thanh Huệ và Thẩm Thanh Phủ cũng nối tiếp làm theo.Thẩm Thanh Dung ngơ ngác xoay người lại, vừa chạm vào ánh mắt của Giang thị nàng ta lập tức điếng người.Không biết lão phu nhân đã đến bao lâu, những lời vừa rồi bà đã nghe được những gì rồi?Trong lòng Thẩm Thanh Dung còn ôm tâm lý may mắn, nhưng Giang thị vừa mở miệng đã dập tắt toàn bộ hy vọng của nàng ta.“Tam tiểu thư thật là lợi hại! tướng phủ này, có phải đã không chứa nổi tam tiểu thư rồi không!”Trong lòng Thẩm Thanh Dung hoảng hốt, vội vàng nói: “Tổ mẫu, không phải như vậy đâu tổ mẫu, vừa rồi con… vừa rồi con chỉ nói đùa với đại tỷ mà thôi… Đại tỷ vừa trở về, con chỉ làm bộ dọa nàng…”Một giây trước còn đang phách lối vô cùng, vậy mà giờ biết sợ nhanh như vậy.Giang thị cười nhạt, được Hứa ma ma đỡ vào trong phòng: “Làm bộ? Làm bộ đến nỗi đạp nát cả bức thêu của nàng? Làm bộ mà mắng tác phẩm thêu của nàng là gà rừng? Là thứ đồ hạ tiện?”“Tổ mẫu, tổ mẫu, ta…”Thẩm Thanh Dung đã nói không nên lời, nàng ta khẩn trương đổ mồ hôi đầy đầu, nhìn qua Thẩm Thanh Nhu cầu cứu, mà Thẩm Thanh Nhu