Dương đại phu nói xong, như tự mình hiểu ra nói: “Chẳng trách lần trước lão phu nhân kêu tiểu nhân đến xem bệnh giúp, tiểu nhân cảm thấy bệnh tình của Nhị thiếu gia rất kỳ lạ, chỉ là mã đâu linh này không màu không vị, nếu không xem bả thuốc thì dù là thần y gì cũng khó phân biệt được, huống chi lúc ấy tiểu nhân chỉ nghĩ Nhị thiếu gia bệnh do trời nóng, càng không nghĩ tới Nhị thiếu gia bệnh lâu không khỏi lại do mã đâu linh này gây nên!”Đã nói đến nước này, người trong phòng đều kinh ngạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Độc! Trong thuốc của Thẩm Gia Hoằng lại có độc?!Lão phu nhân trừng mắt, nhìn Vệ ma ma bằng ánh mắt sắc bén: “Vệ ma ma! Rốt cuộc chuyện này là thế nào hả?! Trong thuốc của Nhị thiếu gia lại có độc? Nhủ mẫu như ngươi đã làm gì hả?”Quát một tiếng xong, lão phu nhân cười lạnh nói: “Khó trách vừa rồi sắc mặt ngươi hồi hộp vô cùng, thì ra là biết chuyện ác mình làm sắp bị lộ rồi sao? Ngươi thật to gan!”Sắc mặt lão phu nhân trắng bệch, thét xong chợt thấy trước mắt tối sầm lại.
Hứa ma ma và Thẩm Thanh Hi vội đỡ lấy lão phu nhân, An di nương ôm Thẩm Gia Hoằng rơi nước mắt.
Hoằng ca nhi của bà ấy lại bị người ta hạ độc! Nếu như không có Đại tiểu thư, bọn họ sẽ mãi mãi không biết chuyện này!An di nương nghĩ vậy, nhìn Hồ thị đầy thù hận, Vệ ma ma chỉ là nhũ mẫu, mà chủ nhân của bà ta là Hồ thị! Rốt cuộc chuyện này là do ai làm, trong lòng bà ấy biết rõ ràng!Hồ thị đây là muốn lấy tính mạng của Hoằng ca nhi để hại Đại tiểu thư!“Vệ ma ma, ngươi nhìn nó lớn lên từ nhỏ, sao có thể tàn nhẫn như vậy?”An di nương rơi nước mắt lã chã, mỗi câu nói đều là xót xa, Thẩm Hoài đột nhiên vỗ ghế đưng bật dậy, Thẩm Gia Hoằng là con trai duy nhất của ông ta, càng là tính mạng của ông ta, sao ông ta có thể dễ dàng tha thứ cho người