Xem ra cuộc trò chuyện định tam cái nhân lương duyên, Lôi tiền bối vẫn thô lỗ biểu hiện, có điều lão tâm nặng nề hắn nghe ra. Lão đầu ly khai Hải địa đến đau thương, Trần Hùng quyết bồi lão vơi khổ mệnh. Trần Hùng đầu cấp tốc truy ăn chơi địa điểm từ Lâm Sung mồm, vụt theo đại điểu phương hướng.
Luân phiên nhật nguyệt lão đầu nặng nề không thành lời. Miêu Lan mắt dõi theo buộc hắn quân tử hình tượng giữ, thở dài bước đến an ủi lão. Trần Hùng lặng thinh nhướng hàng chân mày nhấp nhô, bắn ám hiệu khác hoàn toàn lời nói.
-Bình Minh thành náo nhiệt không làm lão thất vọng, hãy tin ta.
Lôi Bành thâm hải sinh linh dị thọ mệnh thứ gì chưa chú mục, đảo mắt sang lắm trò khôn vặt tiểu tử hừ lạnh. Đôi chút sức lực triển khai lôi thủ, vã thẳng tay ngổ ngáo bản mặt. Miêu Lan trông thấy bật cười, nàng biết căn nguyên muộn phiền tại nàng gia gia, suy nghĩ đó quy nàng lỗi lầm không dám tiến đến chung vui.
-Lan nha đầu, đến đây.
Miêu Lan nhìn phương xa Lôi gia khoanh tay ngạo nghê, tiểu tâm tư nữ tử tan tành mây khói ngoan ngoãn chạy đến bên lão. Lôi gia không giận nàng, thích chí dâng cao khai thông hung hăng lời.
-Lôi gia gia, hắn bị đánh là ta ưa thích a.
Trần Hùng giật mình sát phu tư tưởng thối lui, thủ vết trên mặt đau rát cảnh báo thập thò đề phòng, bản mặt quân tử thí mệnh đảm bảo. Lôi Bành cô độc hoàn cảnh sinh hung tàn bản chất, không tệ số mệnh cho lão một cái đáng đánh đồ đệ, tại hiện một cái hiểu chuyện nha đầu. Liêu hình bóng lão chôn bên trong kí ức, ngàn năm khô khan đường nét đánh cong một nụ cười, mong chờ du hí Bình Minh thành.
Bình Minh thành hiện thịnh hành bảo dược linh quả, phủ bụi lộng lẫy Diễn Thạch đường bổn điếm, chuyển biến tiểu hình giao thương. Trần Hùng vận dụng Vô diện bí kĩ hóa cái khác dung mạo, mặc dù tại nhập bọn hung hăng đại lão gia, Trần Hùng không thô lỗ chính diện đối đầu học viện thế lực. Hắn nguyên tắc trước tìm hiểu đối thủ nội tình, mưu cái hoàn hảo bố trí phòng đáng tiếc thương vong. Bước vào Bình Minh Thành cổng, thông cáo chân dung tội nhân thu hút Lôi Bành ánh mắt.
-Tiểu tử, xem ra chúng nhân không chào đón ngươi.
Trần Hùng đảo mắt đến truy bắt phần thưởng chậc lưỡi, thế nào lão ca phác họa ngốc manh gấu vượt hắn ba thành giá trị, đây là thế nào bất công. Híp mắt quay sang gấu đen, lão ca hồi hương tại không yên xung động, mắt gấu hướng một phương xa xăm đăm chiêu, tựa mong ngóng điều chi.
-Đương nhiên nhớ đến mẫu hùng, tựa ngươi khô khan phát chán. Ta dẫn tiểu Hùng đến đó, sẵn ghé đến Tiên Hương các thăm tiểu nha đầu một chút a.
Trần Hùng không hài lòng nàng thanh thiên bạch nhật trước mắt tiền bối phê bình, hắn suất ca bản mặt nơi đâu tồn tại. Tâm giận hờn mưu cái đêm tối trừng trị hư nương tử, may mắn phía sau nàng lời nói nghe ra đôi chút quan tâm, gật gù phẩy tay cho đi. Lâng lâng tự do bay lượn quay sang Lôi tiền bối hú lên
-Nữ nhân phiền phức ly khai, thời điểm chúng ta....
Trần Hùng ngơ ngác bên cạnh Lôi tiền bối biến mất, hướng đến phương xa oai vệ lão đầu phi hùng ca.Thân vững vàng không lời từ biệt nói thay nhói lòng sự thật, hắn thật chán ngắt. Trần Hùng hít một hơi tìm lại lạc quan, nện bước đến Vân Du thương hội, nơi chí cốt huynh đệ không thương tổn hắn tinh thần. Vân Phi hay tin Trần Hùng đến chơi, vội vàng cho người chuẩn bị đặc sắc tiệc chiêu đãi, vụt ra bên ngoài ha hả cười tiếp đón. Vân Phi nhìn phía trước lạ mặt thanh niên, quát.
-Dám giả danh ta huynh đệ, người đâu vã mặt.
-Khoan đã, là ta dịch dung thuật.
....
×
— QUẢNG CÁO —
Trong gian phòng Vân Phi châm tửu bồi thô lỗ lỗi lầm, đảo tay xuất hiện dưỡng nhan bảo dược đưa đến.Trần Hùng vã mặt thành thói quen, bỏ qua tiểu tiết nhận tội vật nhấp một ngụm Sương Mai tửu, nghe Vân Phi thở dài.
-Hiện tại bọn hắn tốt trải nghiệm, vui chơi quên lối về Tiên Hương các thú vui. Duy nhất tai họa Hùng ca mang đến khó giải quyết, mạo phạm trấn đường chi thú tội danh tuyệt đại hệ trọng, Thú Đường một lòng quyết sinh tử truy lùng.
Trần Hùng chân mày nhăn chữ bát tìm kiếm phủ bụi mảnh kí ức, hắn nhớ từng tẩm quất vài tên Thú đường gây hấn, chưa từng hung hăng ức hiếp yêu thú, nói chi trấn đường bảo thú. Trong thấy Trần Hùng xoa mượt mà mái đầu suy tư, Vân Phi hành nghề bát mạch thấu nhân tâm tài lẻ, sờ cằm phán đoán
-Ta nghe nói trấn đường yêu thú hoài hùng thai, hùng ca sức mạnh thật khiến ta ngưỡng mộ.
Trần Hùng loay hoay một hồi nghe ra mấu chốt vấn đề, đầu cấp tốc xoay chuyển hùng ca danh phận, chính hắn lão ca. Trần Hùng thở phào thế giới không bỏ rơi hắn, nàng tính cách hiểu sai vấn đề, hắn thật vụng trấu liếm láp khó toàn thây.
-Trấn đường yêu thú là một đầu hắc hùng ?
-Trần huynh không biết ? Thú đường truy bắt bọn Lâm Sung thời điểm, thần tượng Thú Nhân quốc trở về. Nông ca ra