Bái Nhĩ Ngã Lạp hắn lúc này cũng đã thu nhỏ lại đôi cánh sau lưng, hắn cố gắng đập cánh thật khẽ lặn lẽ bay ngay phía trên kiến trúc của Nạp Lan gia.
Bỗng hắn thấy trên nóc nhà của một tòa tháp có một nữ hài đang nằm ngủ.
Tim hắn lúc này liền đập thật mạnh, hắn chưa bao giờ được thấy nữ hài nào đẹp và hoàn mỹ đến như vậy.
Tóc nàng trắng óng ánh như thác tuyết ở đỉnh của dãy núi Hy Mã Lạp, da nàng trắng nõn mịn màng như sữa,nàng đang mặc bộ đồ quý tộc màu trắng cao quý và xinh đẹp.
Chỉ cần nhìn nàng ngủ khiến tim hắn như được Quang Minh chiếu rọi an tĩnh lạ thường.
"Đây ...!không lẽ là Quang Minh Thánh Nữ ?"
"Không ! Chắc không phải, Quang Minh Thánh Nữ là hòn ngọc quý của Nạp Lan gia sao có thể để nàng ngủ trên mái nhà được.
Có lẽ nàng là con của một trưởng lão nào đó.
Ta ....!phải lại gần xem mới được."
Hắn sau đó bay lại gần chỗ nữ hài, hắn cố gắng đập cánh thật nhẹ.
Nhưng dù vậy đôi cánh mà hắn luôn tự hào vẫn phát ra từng tiếng ma sát không khí nhè nhẹ.
Hắn thật sự hối hận, lúc trước nếu hắn nghe lời của phụ thân hắn học Liễm Âm Thuật thì có lẽ hắn sẽ không gây ra âm thanh ồn ào như vậy, nếu để nữ hài trước mặt vì vậy mà thức giấc thì thật sự là một tội nghiệt.
Hắn nín thở cố gắng bay thật nhẹ lại gần nữ hài.
Cho đến khi hắn đặt chân lên nóc nhà chỗ nữ hài ngủ thì hắn mới thở phào một hơi.
Càng lại gần nàng thì hắn thấy nàng càng đẹp.
Cả người nàng như tỏa ra ánh sáng Quang Minh nhè nhẹ, dù giờ đang trời tối dù có ánh trăng đang phủ xuống nhưng cũng không thể che lấp hào quang của nàng.
Nội tâm của Bái Nhĩ Ngã Lạp lúc này rất phức tạp.
Ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy nữ hài hắn biết hắn đã đụng phải thứ mà phụ mẫu của hắn gọi là tình yêu rồi.
Nhưng giờ đây hắn thật do dự, vì nữ hài trước mắt quá xinh đẹp và hoàn mĩ đến cực điểm.
Nếu nàng không là Quang Minh Thánh Nữ thì trên đời này không ai xứng làm Quang Minh Thánh Nữ cả.
Hắn đứng đó im lặng mà nhìn nàng suốt một canh giờ.
Hắn đứng im như một pho tượng chiêm ngưỡng vẻ đẹp thần thánh của nữ hài trước mặt.
Đối với một Đấu Sư cấp 1 như hắn dù hắn đứng yên một chỗ tới sáng hắn cũng chịu được, huống chi còn được nhìn ngắm Quang Minh Thánh Nữ.
— QUẢNG CÁO —
Một lúc sau, Hữu Tình cũng đã tỉnh lại.
Đầu nàng đau như búa bổ, nàng ngồi dậy lấy tay nhỏ khẽ vỗ nhẹ lên đầu cùng lúc tiếp thu từng ký ức từ trong giấc mơ.
Vừa rồi là gì ? Là mơ hay thật ?
Nàng lúc này cũng phát hiện bên cạnh từ lúc nào xuất hiện một thiêu niên tầm 11-12 tuổi.
Hắn mặc một bộ đồ quý tộc, trên ngực có khắc gia huy hình đôi cánh và sấm chớp của Bái Nhĩ gia tộc.
"Ngươi là ?"
Bái Nhĩ Ngã Lạp thấy nàng đã tỉnh liền quỳ xuống cung kính đáp:
"Hỡi Quang Minh Thánh Nữ thánh khiết, xin thứ lỗi cho kẻ hèn này đã làm người thức giấc.
Ta là Bãi Nhĩ Ngã Lạp là con thứ hai của Bái Nhĩ gia tộc đồng thời được Kim Chúc Thần Điện tuyển ra làm một trong mười hai kẻ hộ đạo cho ngài."
Hữu Tình liền nhớ ra chiều hôm nay Giáo Hoàng có đề cập với nàng về "những kẻ hộ đạo".
Sáu thần điện sẽ cùng nhau tuyển chọn những kẻ ưu tú nhất để hộ đạo cho đến khi nàng trưởng thành.
Nhưng mà nàng không ngờ mới có mấy canh giờ đã có một kẻ như vậy xuất hiện trước mặt nàng.
"Miễn lễ.
Làm sao ngươi tới được nơi đây ? Ta không nhớ đã gặp qua ngươi ở buổi tiệc."
Dù Hữu Tình đã nói vậy nhưng Bái Nhĩ Ngã Lạp vẫn cung kính quỳ trước nàng nói: — QUẢNG CÁO —
"Bẩm Thánh Nữ, do Bái Nhĩ gia tộc ở rất xa nới này, cách Nạp Lan gia gần vạn dặm.
Tuy nhiên ngay sau khi ta được chọn làm kẻ hộ đạo cho người, liền không quản đường xa mà ngay lập tức đi tới nơi này."
Hữu Tình liền gật nhẹ đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Theo nàng được biết Bãi Nhĩ gia tộc là gia tộc đứng thứ bảy trong danh sách đại gia tộc