Dáng dấp Lãnh Vô Yên xinh đẹp không?
Mái tóc đen nhánh, gương mặt rực rỡ như ánh ban mai, môi hồng răng trắng, dung mạo như xuân sơn tiên đạm.
Đôi mắt sáng ngời lưu chuyển, ngay cả phong tuyết cũng trở nên ảm đạm phai mờ.
Mặc dù mặc áo bào rộng, nhưng vẫn không thể che đậy vóc dáng đáng kiêu ngạo, ngược lại khiến cho nàng có một loại mỹ cảm pha trộn giữa sự trong trẻo lạnh lùng và quyến rũ.
Nói như thế nào thì Lý Nhiên là người của hai thế giới, chưa từng gặp người nào xinh đẹp như nàng ấy cả.
Nhưng nếu chỉ dựa vào điều này mà cho rằng yêu đương với nàng là phúc lợi, vậy thì nghĩ quá đơn giản rồi.
Nàng là Lãnh Vô Yên đấy!
Là U La Điện Chi Chủ, là sự tồn tại đứng đầu ở vùng đất rộng lớn này.
Đã từng bởi vì môn hạ đệ tử bị chính đạo sát hại, một người một kiếm đánh đến sơn môn của đối phương.
Cuối cùng bởi vì đối phương không chịu giao hung thủ ra mà trực tiếp một kiếm san bằng cả ngọn núi!
Tông môn hạng nhất, trực tiếp bị quét sạch!
Hàng trăm cao thủ, toàn bộ đều Thân Tử Đạo Tiêu!
Việc này khiến cho toàn bộ hạo thổ chấn động.
Mấy đại tông môn chính đạo vì thế tổ chức Đồ Ma Đại Hội, muốn Ma Đầu Lãnh Vô Yên này đền tội.
Nhưng bất kể là cao nhân của môn phái nào đến, đến một người chết một người, thi cốt chất đống lấp kín cả sơn môn, máu tươi nhuộm đỏ cả La Sát Phong.
Mà Lãnh Vô Yên lại không hao tổn chút nào cả.
Từ đó về sau, cái tên "Lãnh Ma Nữ ", trở thành sự tồn tại cấm kỵ của toàn bộ hạo thổ.
Nếu nói Lý Nhiên là nhân vật phản diện thì Lãnh Vô Yên chính là Boss cuối cùng!
Yêu đương với nữ nhân như vậy, nói không chừng một ngày nào đó cái mạng nhỏ này cũng không còn.
Áp lực quả thực rất lớn đấy!
Nhưng Lý Nhiên cũng không thể nói.
- Ngại quá, chưởng môn ngươi hiểu nhầm rồi, ta không muốn tỏ tình với ngươi đâu?
Nếu vậy thì quả thực là tự tìm cái chết mà.
- Thôi bỏ đi, đi bước nào biết bước ấy vậy…
.
.
- Nhiên Nhi…
Sắc mặt Lãnh Vô Yên đỏ lên, đây vốn dĩ là một tên gọi rất bình thường, nhưng bây giờ lại khiến nàng ngượng ngùng không nói nên lời.
- Tiên Lộ dài đằng đẵng, nếu muốn trường tương tư thủ (*), chỉ có cùng nhau đứng ở đỉnh phong cao nhất.
Ngươi nhất định phải tu hành cho tốt, ngàn vạn lần không được buông lỏng lơ là đâu đấy.
(*): 长相厮守:Trường tương tư thủ: Ở bên nhau trọn đời
- Ta… sẽ ở phía trước chờ ngươi.
Lãnh Vô Yên nói xong, cũng không đợi Lý Nhiên đáp lại, cả người trực tiếp hóa thành phong tuyết tiêu tán.
Lý Nhiên sửng sốt trong chốc lát, sau đó gật đầu.
- Nói không sai, Tiên Lộ dài đằng đẵng, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ta đăng lâm tuyệt đỉnh, đứng ở vị trí cao nhất của toàn bộ hạo thổ!
- Đương nhiên, trước đó, ta phải sống sót dưới sự “yêu mến” của chưởng môn cái đã…
Lý Nhiên thở dài một hơi, xoay người đi xuống chân núi.
Hoàn toàn không biết, sau khi phong tuyết lưu chuyển, từ từ biến thành hình người.
Lãnh Vô Yên nhìn bóng lưng của hắn, đôi mắt phượng dường như có thể chảy ra nước.
Nhớ tới những lời kinh hãi thế tục của Lý Nhiên, cùng với quyết tâm bằng lòng vì mình liều chết, gò má Lãnh Vô Yên nóng lên.
- Thì ra.
.
.
- Đây chính là cảm giác được người khác thích sao?
Lý Nhiên trở lại phòng của mình.
Nhớ lại tần đạo giao lưu mà hôm nay hắn cùng sư tôn nhảy qua, sau lưng vẫn còn đang toát mồ hôi lạnh.
- Mặc dù quá trình nguy hiểm, nhưng may mà kết quả cũng không tồi, không chỉ khôi phục tu vi, còn lấy được ba bảo rương.
Lục chú ý của Lý Nhiên tập trung trên hệ thống.
Trước mắt xuất hiện ba Bảo Rương kim quang chói lọi, là phần thưởng cho nhiệm vụ vượt mức hoàn thành lần này.
[Có lập tức mở Bảo rương siêu cấp hay không?]
- Mở ra.
Lý Nhiên