Phần thưởng cuối cùng, chính là một dị tượng gọi là "Long Tượng Trạch Thiên”.
Dị tượng này vô cùng mơ hồ.
Có thể hiểu bản chất của nó là có công hiệu tăng tính huyễn khốc .
Còn công hiệu cụ thể như thế nào, thì mỗi loại dị tượng đều không giống nhau, công hiệu cũng không thể dùng vài ba câu mà giải thích rõ ràng được.
Lý Nhiên không trực tiếp kiểm tra, lỡ như kinh động đến các cao thủ trong môn phái thì không hay lắm.
Đến lúc đó năng lực của những thứ này đột nhiên xuất hiện thì không ai có thể giải thích được.
- Ngủ thôi, hy vọng qua đêm nay, chưởng môn sẽ quên hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra…
Lý Nhiên thu nhập Vân Linh Thương vào trong cơ thể, nằm ở trên ngủ thiếp đi.
Tiểu nhân trong Thức hải vẫn đang chăm chỉ luyện, linh khí nhanh chóng bị hút vào trong cơ thể, không gián đoạn tu luyện thân thể của hắn.
La Sát Phong, chỗ ở của chưởng môn.
Lãnh Vô Yên ngơ ngác ngồi ở trên giường, ánh mắt trống rỗng giống như mất hồn.
- Cuối cùng ta cũng thoát khỏi kiếp độc thân rồi.
- Nhưng đối tượng yêu đương, vậy mà lại là đệ tử của ta.
.
.
Gương mặt trắng nõn tinh xảo đỏ ửng.
- Ta thực sự quá xúc động, sao có thể tiếp nhận lời bày tỏ của Nhiên Nhi chứ?
- Mặc dù tướng mạo của hắn rất đẹp, thiên phú vô song, tình cảm đối với ta lại chân thành tha thiết như vậy…
- Nhưng dù sao cũng là đệ tử của ta!
Lãnh Vô Yên đã có thể tưởng tượng ra, lỡ như chuyện này bị bại lộ, sẽ gây ra sóng to gió lớn như thế nào ở tông môn rồi.
Sợ rằng đến lúc đó lời bịa đặt nhảm nhí, thì sẽ từ "không ai muốn lão nữ nhân”, biến thành "biến thái điên cuồng dùng quy tắc ngầm với đệ tử " á!
Mặc dù nàng hành sự không cố kỵ điều gì, nhưng tuyệt đối không thể tiếp nhận danh xưng này được!
Điều quan trọng nhất là, sau này nên ở chung với Lý Nhiên như thế nào đây!
Mấy trăm năm qua, Lãnh Vô Yên chuyên tâm hỏi, căn bản không hiểu chuyện nam nữ.
Chuyện yêu đương này, hoàn toàn vượt xa khỏi phạm vi nhận thức của nàng.
- Haizzz ~
Lãnh Vô Yên xoa xoa mi tâm, vẻ mặt phiền muộn.
- Cho nên tại sao ta lại đồng ý với hắn chứ…
Nhưng mà bây giờ nói gì cũng đã quá muộn rồi.
Dựa vào biểu hiện hôm nay của Lý Nhiên, nếu nói chia tay với hắn, chỉ sợ hắn sẽ trực tiếp lựa chọn coi thường mạng sống của mình mất?
Nhớ lại ánh mắt và giọng nói kiên định đó, trong lòng Lãnh Vô Yên run rẩy, cả người xấu hổ ở trên giường lăn tới lăn đi, không ra dáng chưởng môn chút nào.
Cốc cốc cốc.
Cửa phòng bị gõ.
Trong nháy mắt Lãnh Vô Yên trong ngồi nghiêm chỉnh.
- Vào đi.
Cửa phòng bị đẩy ra, một nữ nhân chấp sự đi đến, cung kính nói.
- Lãnh chưởng môn, quấy rầy rồi, đệ tử tới lấy kết quả khảo hạch.
- Khảo hạch?
Lãnh Vô Yên nhớ tới lời bày tỏ của Lý Nhiên, lại bắt đầu xấu hổ.
- Bổn Tọa vẫn chưa xem xong, ngày mai sẽ đưa cho ngươi.
Hôm nay trong lòng này rối bời, nào còn tâm tư xem đan dược gì đó chứ?
- Đã rõ.
Nữ chấp sự cũng không nghi ngờ, trả lời.
- Đệ tử kia xin được cáo lui trước.
- Chờ một chút.
Lãnh Vô Yên giống như ma xỉu quỷ khiến gọi nàng ta lại.
Nữ chấp sự dừng bước.
- Chưởng môn còn có gì phân phó?
Đáy mắt Lãnh Vô Yên hiện lên một tia ngượng ngùng, giả vờ tự nhiên hỏi.
- Ngươi, đã từng yêu đương chưa vậy?
- Hả?
Nữ chấp sự sửng sốt, sau đó mồ hôi lạnh "tạch" rơi xuống, bùm