Lão tổ vương gia tiến đánh Tiêu Hạo đang cùng ma vương so đấu kịch liệt, một quyền vừa vươn ra đã bị định ở giữa không trung.
Giao lão từ đầu tới cuối ngồi ở cạnh thuyền cuối cùng đã xuất thủ, một thân áo bào tro rộng thùng thình bay trong gió.
Không gian xung quanh lão tổ vương gia quỷ dị bị khóa chặt, tựa như hàng ngàn cái dây xích vô hình vây quanh.
"Không gian pháp tắc sao?"
Lão tổ vương gia kinh ngạc nhìn về phía Giao lão, một điều từ trước giờ không thể tin được ập vào mắt hắn.
Không gian tu sĩ hiếm như phượng mao lân giác, vậy mà hiện tại một vị lại đang ở đây, còn đang đối đầu với vương gia.
Dù là ngụy Thánh Tông như hắn, sống mấy ngàn năm vẫn chỉ hiểu được một góc nhỏ của không gian pháp tắc, Giao lão trước mắt một cái nâng tay đã khóa chặt không gian, làm lão tổ vương gia vừa sợ vừa mừng nói:
"Cung chủ của ngươi đã chết, chi bằng cùng vương gia hợp tác, lợi ích sau này sẽ là chất đầy như núi, không cần làm thủ hạ của ai nữa."
"Nhiều lời làm gì?"
Giao lão vung tay không quan tâm lời dụ dỗ của lão tổ vương gia, không gian ẩn hiện mây trêи trời hội tụ đánh tới.
Cánh hoa đột nhiên xuất hiện trong không gian xung quanh, khóa chặt khí tức lên lão tổ vương gia.
"Hòa Xà Thiên Ảnh!"
Một đầu cự xà màu hồng nhạt, có cánh hoa hồng bao quanh cổ như một cái bườm sư tử.
Nó rít gào điên cuồng tấn công lão tổ vương gia, Kiều Nguyệt Nha không biết từ khi nào đã xuất hiện, nàng không được Hàn Vũ Thiên cho theo cùng, nhưng cuối cùng vẫn là lén ẩn nấp vào trong.
Nàng ấy điên cuồng hung ác từ trước giờ chưa có, một cổ hận ý có thể đâm thủng trời xanh.
Lão tổ vương gia trong một khắc sơ xuất đã phải nhận một đòn tấn công điên cuồng của Kiều Nguyệt Nga.
Một cổ sức mạnh khổng lồ liên tục mang theo pháp tắc giáng xuống, từng cái từng cái đều là toàn lực mà nàng có thể xuất ra.
"Chết!"
Kiều Nguyệt Nga một kiếm tích tụ toàn bộ pháp lực cắt ngang qua cổ của lão tổ vương gia. — QUẢNG CÁO —
Nhưng toàn bộ đều khϊế͙p͙ hãi nhìn lại, thấy một kiếm kia chỉ cắt vào cổ chưa đầy 3cm, da thịt cứng rắn như vậy thì tu vi đã vượt xa nàng.
"Ha ha ha, đánh rất hay đó, cô nương."
Lão tổ vương gia khuôn mặt non nớt cười rất quỷ dị, một tát đá đánh nàng bay ra chục dặm.
Giao lão vung tay không gian đình trệ hóa ra 2 bóng ảnh vây lấy lão tổ vương gia, còn lão thì đuổi theo ngăn Kiều Nguyệt Nga đang bay.
Thân ảnh lão tổ vương gia vừa lóe lên đã thấy bốn người Hỷ, Nộ, Ai, Ố xuất hiện đánh bay hắn trở về.
"Ồ, vậy mà vẫn chưa chết?"
Lão tổ vương gia kinh ngạc nhìn bốn người trước mắt, với uy lực mà một đòn hắn vung ra lúc trước có thể diệt sát Thánh Nhân thượng kì.
Vậy mà bốn tên trước mắt ăn một đòn vừa rồi, không chết cũng không bị trọng thương, trạng thái đỉnh phong như ban đầu.
"Ha ha ha, ngươi nghĩ mình giết được 4 quỷ thần bọn ta à?"
Nộ nụ cười khàn khàn âm thanh cao ngạo, bốn người thân ảnh lóe lên lại đánh tới, lão tổ vương gia một đòn toán lực vung tới.
Đánh lui bốn người, nhưng quỷ dị một chỗ cơ thể bọn họ liên tục bốc lên hơi nước, vết thương trêи người vẫn không thấy đâu.
Phía dưới thì một đám binh lính không hiểu vì lý do gì đã tử vong mấy ngàn tên, không hiểu nguyên nhân là do đâu, nhưng lại toàn bộ oanh thành xương máu, không một khí tức, không một lý do mà cùng chết.
"Chuyện gì?"
Lão tổ vương gia nhìn xuống một đám người hơi cau mày, hắn cũng không hiểu vì lý do gì mà lại chết nhiều người như vậy.
"Không lẽ là?"
Lão tổ vương gia vung một quyền tới, quyền này yếu hơn trước vài phần, Hỷ bị dính một quyền toàn thân lại bốc lên hơi nước.
Phía dưới lại có thêm mấy ngàn người chết không hiểu lý do, lão tổ vương gia quát lớn:
— QUẢNG CÁO —
"Hình nhân thế mạng sao?"
"Chà, ngươi phát hiện ra rồi, ha ha ha."
Hỷ vẻ mặt sảng kɧօáϊ cười vô cùng đắc ý, lão tổ vương gia vừa giận vừa sợ định đánh ra một đòn diệt sát, nhưng nghĩ lại bốn người trước mắt lại có thể dùng người khác thế mạng.
Nếu dùng mấy trăm vạn người trong thành đổi lấy 4