Lão già lật tay liền thu về màn ảnh, không giấu diếm điều gì với Hàn Vũ Thiên nói:
"Lão phu là thủ hộ giả của vùng đất này, nói đúng hơn là linh của vùng đất Hoàn Thi, vì là linh hồn chi địa, nên pháp tắc thiên đạo áp đặt lên người lão phu rất nhiều, nếu giết người thì chỉ giết với số lượng không quá 50 người trong trăm năm, phá vỡ quy tắc lôi kiếp sẽ giáng hạ đánh cho vùng đất này tan tát, đây cũng là nổi khổ mà lão phu phải chịu khi làm linh hồn chi địa.
"
Hàn Vũ Thiên hơi suy nghĩ một chút biến hóa trong đầu, linh hồn đều có thể hóa trú vào mọi vật hoặc tự hành được pháp tắc và thiên đạo khai sinh.
Nếu là thiên đạo khai sinh thì lão già trước mắt nhất định sẽ không phải bảo hộ một vùng đất như Hoàn Thi, mà là khí linh của Tô Lăng giới, nhưng mà lão lại chỉ là linh hồn của một vùng đất này.
"Ngươi vì sao lại là thủ hộ của Hoàn Thi?"
Hàn Vũ Thiên nhìn chằm chằm vào lão già áo bào chàm kia, nếu lão nói 1 trong 2 điều hắn đang nghĩ trong đầu, thì trực tiếp rời đi là được.
"Lão phu là trước lúc chết vô tình đặt được thiên đạo ban phúc, cũng là gần lúc trên hoán trú vào trong tam mạch của vùng đất này.
"
Lão già vẫn là bình thản không chút che giấu nói:
"Năm đó lão phu cũng là một Thánh Tông đỉnh thiên lập địa, nhưng vì bị kẻ địch liên thủ với vô số âm mưu, nên ta suýt nữa toàn thân tiêu vong, cũng may là Trúc Đoạn có tốc độ chạy thoát rất nhanh, lão phu đã nhờ vào đó mà chạy được tới vách núi này.
"
Lão già nhìn Hàn Vũ Thiên vẫn là đang lắng nghe liền cười:
"Trong lúc hấp hối rơi vào trong khe rãnh, dưới đây cứ nghĩ là hố sâu vô tận, nhưng thật cho là tâm mạch cuộn trào linh khí của vùng đất này, lão phu rơi vào đó tuy cơ thể và linh hồn khôi phục, nhưng cũng bị một cổ lực lượng cưỡng ép dung hòa cùng với tâm mạch của Hoàn Thi, tiếp theo đó lại là thiên đạo giáng xuống 9 đạo lôi kiếp, càng khiến cho ta hoàn toàn dung nhập vào trong tâm mạch, lão đây cũng là bất đắc dĩ mới trở thành thủ hộ.
"
Hàn Vũ Thiên vuốt vuốt cằm cười nói:
"Tâm mạch xuất hiện gần mặt đất như vậy, đây là rất hiếm thấy, ta đoán không lầm thì hiện tại ngươi đã giấu nó đi?"
Lão già cười rất sảng khoái nói:
"Đúng vậy, tâm mạch còn lão phu bất tử, tâm mạch tàn lão phu ắt vong, đương nhiên phải giấu tính mạng của mình thật kĩ lưỡng chứ.
"
Lão già lại chuyển về chủ đề cũ nói:
"Cũng vì thiên đạo quy tắc áp chế, nên lão phu không thể nào thanh lọc đám sâu mọt này, chỉ biết mượn nhờ đám yêu thú kia, như là một con chim ăn sâu vậy, tiêu diệt những con sâu mọt gây hại cho cây, tạo ra từng hệ sinh thái mới hơn và tốt hơn.
"
Hàn Vũ Thiên thở dài một hơi nói:
"Xem như lão già ngươi lợi hại đi, nhưng mà ta không muốn yêu thú xen vào, ta là từng khiêu chiến với Hoàn Thi quốc, tự tay ta sẽ giải quyết bọn chúng.
"
Lão già vuốt râu hơi suy tư một chút nói:
"Ngươi vậy mà chịu giúp lão phu sao?"
Hàn Vũ Thiên thở dài bàn tay lật lại Vương Thảo Yêu Vong xuất hiện trong tay nói:
"Không phải vì ngươi, ta là vì vạn linh vô tội ngoài kia, nếu vì một gốc linh thảo mà đổi đi vô tận sinh mạng của phàm nhân, thì ta không nguyện ý làm điều này, đưa ta trở lại sâm lâm lúc trước đi.
"
Lão già có vẻ hài lòng với quyết định của Hàn Vũ Thiên liền cười nói:
"Xem ra lão phu đã đánh giá sai tính cách của ngươi rồi, nếu ngươi giúp được lão phu lần này, thì ta lại có một bất ngờ tặng ngươi đây.
"
Lão già lật tay Trúc Đoạn màu xanh biếc mặt lần nữa xuất hiện, thu lấy Hàn Vũ Thiên và lão già vào bên trong, hướng ra ngoài khe rảnh mà bay đi.
Thời gian trôi qua cũng là 2 ngày kẻ từ khi hắn cướp đi Vương Thảo Yêu Vong, hắc miêu lười biếng nằm trên một cái cây, nó như cảm nhận được cái gì đó đang tới, khóe môi hơi cong lên kiêu ngạo.
"Tiểu tử, lão phu nhắc nhở cho ngươi nhớ, hắc miêu sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, dù ngươi trả lại vẫn phải chịu hình phạt của nó.
" — QUẢNG CÁO —
Lão già cẩn trọng nhắc nhở Hàn Vũ Thiên chú ý, hắn cũng là nhẹ gật đầu có chút ngưng trọng nhìn phương xa.
Thanh trúc lơ lửng ở ngoài bìa rừng lúc trước, bầy yêu thú rít gào giận dữ, theo 2 đạo hào quang giáng xuống 2 bóng người.
Yêu thú thấy đó là Hàn Vũ Thiên lập tức gào lên như điên, nhưng lão già bàn tay hơi hạ xuống liền là đè ép toàn bộ nằm ở trên đất
Hàn Vũ Thiên sóng vai cùng lão già bước vào trong trung tâm của rừng này, nói là sâm lâm bởi vì ở đây có một rừng yêu thú đông đảo, chứ không phải vì nó có cây cối trải dài trăm dặm, diện tích khu rừng cũng chưa tới 30 dặm.
Hàn Vũ Thiên nhìn hắc miêu phía xa thì mặt hơi híp lại, một cổ khí tức hắc ám cứ như vậy mà bốc lên.
"Meo!"
Hắc miêu duỗi người kêu lên một tiếng, từng cọng lông trên người nó tản ra sợi hắc khí.
Hàn Vũ Thiên lóe lên một trảo hướng phía hắc miêu chộp tới, hắc miêu cũng là móng vuốt sắc nhọn không yếu thế lao ra.
Hắc ám giao phong tất nhiên kẻ chịu tổn thương chính là yêu thú cấp thấp xung quanh, Hàn Vũ Thiên đảo tay 1 cái ma trảo như tòa núi lớn hạ xuống.
"Meo!"
Hắc miêu kinh hãi lập tức kêu lên, một đầu cự hùng lao tới ngăn ma trảo kia hạ xuống.
Hàn Vũ Thiên vừa giao thủ 2 chiêu đã dừng lại, hắn lật tay Vương Thảo Yêu Vong lại xuất hiện, chậm chậm đẩy về trước liền bị hắc miêu gậm lấy.
Nó từ từ tiếng về chỗ cũ tìm một chỗ đất tươi tốt, bắt đầu trồng lại gốc linh thảo này, một mùi hương và khí tức yêu dị một lần nữa tản ra, khiến bầy yêu thú giận dữ bổng nhiên thả lỏng thư dãn vài phần.
Hắc miêu lúc này mới nhìn chằm chằm vào Hàn Vũ Thiên như chờ đợi một điều gì đó, hắn cũng là bất đắc dĩ lấy ra một túi linh thạch, trong đây toàn bộ đều linh thạch cấp cao mà hắn có được, tổng cộng 20 vạn.
Hắc miêu nhanh chóng phi thân muốn bắt lấy thì Hàn Vũ Thiên đã thu tay về nói:
"Ta cần vài gốc linh dược để trị thương, nếu ngươi đáp ứng toàn bộ số linh thạch này, sẽ thuộc về ngươi.
"
Hắc miêu ánh mắt như là muốn nói với hắn rằng, ngươi hiện tại còn đủ can đảm ra điều kiện với ta sao?
Hắc miêu không quan tâm ngoảnh mặt bước đi, sau một lúc lâu nó lại mang tới 4 gốc linh dược sinh mệnh lực dồi dào.
Hàn Vũ Thiên đương nhiên là không còn mặc cả gì nữa, liền đưa túi linh thạch phẩm chất cao của mình ra.
Hai bên trao đổi quả là thuận lợi ngoài dự đoán của lão già, Hàn Vũ Thiên vậy mà không bị hắc miêu truy sát như tưởng tượng, cũng không bị nó làm ra bất cứ điều gì bất lợi.
Hàn Vũ Thiên nhìn lão già mỉm cười nói:
"E là ta phải nhờ lão đưa đi thêm một đoạn rồi.
"
Lão già tươi cười phất tay liền thu cả 2 vào trong Đoạn Trúc, tiếp tục theo một hướng khác bay đi, một lần nữa xuất hiện chính là hang động bọn họ đã