Mễ Đặc Thị và Đỗ Lạc Hoàng, một người là tinh thần lực tu sĩ, một người là linh hồn lực tu sĩ, hai người tranh đấu nhiều năm vẫn không phân rõ cao thấp.
Giới tu sĩ hai phe đều lấy bọn họ làm đầu, bởi vậy Mễ Đặc Thị và Đỗ Lạc Hoàng được cho là mạnh nhất trong tinh thần và hồn lực.
Thiên hạ truyền tai nhau có được một trong hai sẽ như có được toàn bộ giới tu sĩ tinh thần lực và hồn lực, nhiều năm như vậy rồi mà hai người họ vẫn không đồng ý gia nhập bất kì thế lực nào.
Những tu sĩ tinh thần lực và hồn lực cũng theo đó mà không tìm thế lực nương nhờ, cùng lắm chỉ là khách mời tọa trấn của một vài thế lực để kiếm thêm tài nguyên mà thôi.
"Ba mươi vạn, so về tài sản thì ta đây cũng không thua kém ngươi.
"
Đỗ Lạc Hoàng dùng ánh mắt cao ngạo nhìn về Mễ Đặc Thị, cả hai liên tục ra giá làm cho toàn trường phấn khởi không thôi.
Nhưng không ai chú ý tới ánh mắt của chấp sự đang tràn đầy sát khí nhìn vào một gian phòng, chỗ chấp sự nhìn là nơi Thanh Hoa lâu được sắp xếp chỗ ở.
"Mụ già đó lại dám tiết lộ là chúng ta truyền tin tức.
"
Quản sự Thanh Hoa lâu nhìn thấy ánh mắt của chấp sự nhìn hướng này, thì đã đoán được sau buổi đấu giá nhất định phải cho Vạn Niên Các một lời giải thích hợp lý, bằng không thì lại rước họa vào thân.
"Không cần lo lắng, chỉ là một cái Vạn Niên Các mà thôi, chi nhánh nhỏ có một vài bí mật nhỏ mà thôi, chúng ta tiệt lộ ra thì tên quản sự Vạn Niên Các ở đây cũng không dám làm gì.
"
Hoàng Sơ là công tử của Thanh Hoa lâu, cũng là biểu đệ của Hoàng Cẩn lại mang bộ dáng cao ngạo, không đặt Vạn Niên Các ở trong mắt.
"Công tử không được khinh suất, quản sự Vạn Niên Các ở Trường An thành là kẻ nằm dưới quyền của Vạn Niên Cung, không phải là quản sự của những thế lực khác.
"
Hoàng Sơ hai tay đặt sau gáy rồi dựa lưng vào ghế nói:
"Ta nói không cần lo lắng thì đừng có làm quá mọi chuyện lên, thủ đoạn ta bày ra thì có mấy ai nhìn thấu?"
Quản sự Thanh Hoa lâu nghe vậy thì ánh mắt sáng lên nói:
"Hóa ra công tử đã chuẩn bị từ trước, lão phu thật khâm phục.
"
Những người khác cũng thở phào một hơi nhẹ nhỏm như buông được tảng đá lớn trong lòng, chấp sự dời ánh mắt ra chỗ khác bàn tay ra hiệu cho một ai đó trong bóng tối.
Hàn Vũ Thiên cũng là thở dài nói:
"Thanh Hoa lâu này không dám động vào Vạn Niên Cung, nhưng ở Vạn Niên Các thì lại có một vài nội gián, vừa hay để ta xem thử năng lực xử lý tình huống ở đây ra sao.
"
Kiều Nguyệt Nga dựa vào vai Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Phu quân lo nghĩ nhiều rồi.
"
"Một trăm ba mươi vạn!"
Phía dưới Đỗ Lạc Hoàng đã đấu giá Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo với con số 130 vạn, Mễ Đặc Thi trầm mặc một lúc lâu mới cắn răng nói:
"Một trăm ba mươi lăm vạn.
"
Mễ Đặc Thi cuối cùng moi ra được thêm năm vạn linh thạch, Đỗ Lạc Hoàng trên dưới đều đã hết sạch linh thạch để đấu giá, hắn không cam lòng bản thân sẽ thua ở đây liền cất giọng nói:
"Ta bán Phù Hồn Lôi Thiêm Kích với giá 2 vạn linh thạch, ta rao bán mười tấm phù.
"
Phù Hồn Lôi Thiêm Kích là tấm phù nổi tiếng lừng lẫy của Đỗ Lạc Hoàng, theo giá thường ngày thì một tấm phù ít nhất tốn 10 vạn linh thạch, hiện tại tình thế cấp bách phải hạ thấp giá hết mức có thể.
"Ha ha ha, Phù Hồn Lôi Thiêm Kích có khả năng đả thương viên mãn Thánh Nhân và chạy thoát khỏi Thiên Thánh lại chỉ có giá 2 vạn một tấm, ta mua năm tấm.
"
Từ trong đám đông có một tu sĩ trung niên mua đi năm tấm Phù Hồn Lôi Thiêm Kích, 10 vạn linh thạch được chuyển giao cho Đỗ Lạc Hoàng, lão ta nhanh chóng tăng lên 140 vạn.
"Tinh Thần La Thiên Lệnh của ta bán 2 vạn linh thạch, xuất ra mười tấm.
"
Mễ Đặc Thị cuối cùng cũng phải buôn ban trực tiếp trên sàn đấu giá mới đủ linh thạch bù vào, lại có một tu sĩ mua đi bảy tấm, Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo lại tăng giá thành 154 vạn.
Năm tấm Phù Hồn Lôi Thiêm Kích còn lại cũng được mua đi, lại không đủ để Đỗ Lạc Hoàng đấu giá, lão ta liền móc ra từ trong trữ vật một cây thước.
Cây thước này tản ra hồn lực kinh người là bảo vật sơ kì Thánh Khí, Đỗ Lạc Hoàng quát lớn nói:
"Hai mươi vạn linh thạch.
"
Ngay lập tức có người mua bảo vật của Đỗ Lạc Hoàng với 20 vạn linh thạch, Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo lại tăng 170 vạn.
Mễ Đặc Thị không chút do dự cũng lấy ra một cái gương đồng, 20 vạn linh thạch lại được bán ra, tăng thành 174 vạn.
— QUẢNG CÁO —
"Nếu Đỗ Lạc Hoàng lão chịu gia nhập Thanh Hoa lâu thì ta sẽ giúp ngươi mua.
"
Hoàng Sơ vén màn che của căn phòng ra không hề kiên kị bất cứ thế lực nào, trực tiếp chào mời Đỗ Lạc Hoàng.
"Được, ta đồng ý.
"
Đỗ Lạc Hoàng không hề do dự lập tức đáp ứng, Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo là bảo vật Bán Tông kỳ thảo, nếu tuột khỏi tay thì không còn ý nghĩa gì, gia nhập một cái thế lực thì đã sao chứ.
"Vậy thì 200 vạn.
"
Hoàng Sơ mỉm cười ra giá 200 vạn linh thạch, Mễ Đặc Thi tức muốn thổ huyết chỉ tay quát lớn nói:
"Thanh Hoa Lâu! Các ngươi lại dám!"
Hoàng Sơ cười đắc ý không hề quan tâm ánh mắt tràn đầy sát khí của bà ta nhìn tới.
"Mễ Đặc Thị, ngươi cũng nên gia nhập hoàng thất đi.
"
Tấm màn bên cạnh Thanh Hoa lâu cũng đã vén lên, ở bên trong chính là hoàng thất Nam Cương Quốc, một vương gia trẻ tuổi tên Hồ Công Chức là đệ đệ của Hồ Vân.
"Vương gia.
"
Mọi người thấy vương gia liền ôm quyền thi lễ, cuộc đấu giá của hai cá nhân lại trở thành hai thế lực tranh bá.
"Ta đồng ý.
"
Mễ Đặc Thị không có lựa chọn cũng đồng ý gia nhập hoàng thất, Hồ Công Chức nhẹ gật đầu nói:
"250 vạn.
"
Hoàng Sơ cau mày lại không ngờ tới hoàng thất cũng muốn lôi kéo Mễ Đặc Thi về tay.
"Đi hơi quá rồi.
"
Hàn Vũ Thiên chống cằm vẻ mặt lại có chút không vui nhìn đến mấy thế lực gây thị phi.
Kiều Nguyệt Nga định đứng ra giải quyết thì tiếng đẩy cửa thật mạnh vang lên, Kỵ Hà bước vào trong tay còn đang nắm đầu của một trung niên kéo lê trên đất.
"Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo này lại gây ra nhiều thị phi ở Vạn Niên Các như vậy, ta vốn đã phong tỏa tin tức để không cho Mễ Đặc Thị và Đỗ Lạc Hoàng biết, vậy mà Thanh Hoa lâu đây lại âm thầm tiết lộ.
"
Kỵ Hà ném trung niên trong tay đập thẳng vào gian phòng của Thanh Hoa lâu, Hoàng Sơ trừng mắt không ngờ được nội gián hắn cài vào đã bị bắt, mà kẻ này chết chính là sưu hồn.
"Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo không cần phải bán nữa, về phần Thanh Hoa Lâu thì ta cho các ngươi ba hơi thở để cút.
"
Kỵ Hà không chút kiên nể tản ra khí tức viên mãn Thánh Nhân cường đại, nếu so với một vài Thiên Thánh thì còn nhỉnh hơn chút ít.
Hoàng Sơ tới buổi đấu giá này là để đem về một vật cho phụ thân, thế mà vật chưa thấy đã bị đuổi ra khỏi cửa, hắn trầm mặc không vui nói:
"Quản sự Vạn Niên Các thật biết làm ăn, Thanh Hoa Lâu bọn ta còn dám đuổi?"
Kỵ Hà ngước nhìn chỉ là một tên thanh niên miệng còn hôi sữa lại dám lên tiếng, không khí xung quanh ba động từng đợt tử độc.
"Tử Thi Kỳ Độc.
"
Quản sự Thanh Hoa lâu cau mày chắn trước mặt Hoàng Sơ, Tử Thi Kỳ Độc của vị Thánh Nhân ngàn năm trước nổi tiếng thiên hạ, tu vi không đạt Thánh Nhân lại có thể độc chết mấy trăm Vũ Cảnh.
Tử Thi Kỳ Độc rơi vào tay Vũ Cảnh đã giết hơn trăm kẻ cùng cảnh giới, hiện tại là hậu thế Thánh Nhân thi triển thì sẽ có uy lực kinh khủng bậc nào.
"Nói về làm ăn thì Vạn Niên Các luôn rất xem trọng, nhưng tuyệt nhiên không tiếp đón kẻ gây thị phi.
"
Sau lưng Kỵ Hà hiện ra một độc quỷ tà ác, độc khí phát tán ra lại không len lỏi vào đám đông mà chỉ tập trung ở phòng Thanh Hoa Lâu.
Quản sự Thanh Hoa Lâu hất tay một đạo lam sắc quang man thổi độc khí lên trần nhà, lão ta nhìn Kỵ Hà nói:
"Kỵ Hà huynh đệ, bọn ta tới là tham gia đấu giá hội không có ý gây thị phi.
"
Kỵ Hà bay lên đối diện lão già nói:
"Không gây thị phi mà lại đi tiết lộ thông tin bảo vật trong buổi đấu giá, vậy cái này là trách Vạn Niên Các của ta bảo mật quá kém.
"
— QUẢNG CÁO —
"Ta không có ý! "
"Chiêu Hồn Ly Tâm Thảo để nó lại đây!"
Đỗ Lạc Hoàng vậy mà mượn nhờ thời cơ Kỵ Hà đối đầu Thanh Hoa Lâu mà ra tay cướp đoạt, vị chấp sự kia bị đánh không kịp trở tay thổ huyết trọng thương.
Linh hồn tổn hại tu vi sụt giảm trở thành Thánh Nhân sơ kì, Kỵ Hà trừng lớn mắt toàn thân bạo nộ khí tức một kích đánh tới Đỗ Lạc Hoàng.
"Ha ha ha, nếu đã là cướp thì cướp cho thống khoái đi.
"
Một trung niên lúc trước mua Phù Hồn Lôi Thiêm Kích của Đỗ Lạc Hoàng cũng xuất thủ, ba tấm hồn phù ném lên nổ tung đánh Kỵ Hà bay ra ngoài.
Vương gia Hồ Công Chức cau mày thật không ngờ tới đấu giá lại xảy ra cướp đoạt, hắn quay người ngồi xuống trầm giọng nói:
"Ngồi yên đừng động, ta có linh cảm