Tâm ma cảm thấy đau lòng khôn xiết.
Hành vi nó gây ra, đều là không theo bản tính của nó. Cái này tâm ma chỉ thích giết chóc, chứ không thích trêu đùa với tình cảm như vầy.
Nếu không phải có Tử Văn ép buộc, tâm ma có thể rình rập chờ đợi thời cơ, nhân lúc Cao Lãng yếu đuối nhất, nhảy ra cho hắn một đòn trí mạng.
" Ta đã nói rồi. Bản thân ta tồn tại với dục vọng của ngươi. Chỉ cần ngươi có tham niệm, ta đều sẽ tồn tại." Tâm ma vui vẻ nói trái đi với bản tính của mình.
" Tử Văn, ngươi giúp ta giải quyết nó." Cao Lãng vội nói.
" Phương thức giải quyết có rất nhiều, ta đây tính cho ngươi hai phương pháp hữu hiệu nhất. Một là tâm ma từ đâu xuất hiện thì từ đấy giải quyết, đi đến cái tâm kết mà ngươi vẫn còn chưa giải quyết được. Hai là làm trái với bản tính của tâm ma, khiến nó suy yếu đến mức ngươi có thể tiêu diệt được." Tử Văn mỉm cười giải thích.
Tử Văn trực tiếp nói ra phương thức giải quyết tâm ma, mà không nói đến việc tiêu hao bao nhiêu điểm năng lượng giải quyết nó, trong phút chốc thay đổi đi trọng tâm câu nói.
" Tâm ma bản tính là giết chóc, nếu bây giờ bảo ta không giết người nữa mà chuyển sang cứu người, đúng là làm khó ta." Cao Lãng lẩm bẩm.
Đôi khi có một số kẻ ngu trước sau khi cũng phải chết, ngươi có cứu hắn cũng chỉ giúp hắn từ chết sớm chuyển sang chết muộn. Cao Lãng không có thời gian rảnh rỗi đến như vậy.
Điều đáng nói hơn là mấy kẻ đấy Cao Lãng còn muốn giết chết trước khi bị bọn hắn kéo chân sau.
" Vậy chỉ còn phương pháp đầu tiên, hình ảnh tâm ma đầu tiên xuất hiện là khi nào?" Tử Văn mỉm cười dẫn dắt.
" Cao Gia gia tộc, Cao Cán, Cao An An. . . Linh Hoàng Tông, Viêm Phàm, . . . Xì ~ . . ., Rắc rối." Cao Lãng lẩm bẩm kết luận.
" Vậy cứ cái đơn giản đầu tiên giải quyết trước." Tử Văn cười nói.
" Vô ích thôi. Ngươi giải quyết vấn đề này, rồi nó sẽ sinh ra thêm vấn đề khác nữa. Ngươi căn bản không thể hoàn toàn tiêu diệt được ta." Tâm ma cười lạnh.
" Ngươi cứ ngạo mạn đi." Cao Lãng cười đáp lại.
Hai bên cứ thế im lặng cắt đứt liên hệ giao tiếp với nhau.
Bên ngoài Cao Lãng và Triệu Cơ mới bước ra bên ngoài, đi được vài bước, Cao Lãng đột nhiên biến sắc, thân hình vọt thẳng ra trước, kêu lên:
" Triệu Cơ tiểu thư, có duyên gặp lại. Ta có việc quan trọng cần giải quyết."
Nhìn dáng vẻ vội vàng của hắn, Triệu Cơ mới vội đi theo sau liền dừng lại không tiếp tục đuổi theo, vội nói:" Ngươi nếu không đi tìm ta, ta sẽ tự tìm lấy ngươi."
Cao Lãng không nói một câu nào, thân hình mới chỉ thoáng lên đã biến mất. Cảnh giới của hắn hiện tại là Linh Đan Cảnh thất trọng, mạnh hơn lúc trước quá nhiều, ngay cả tốc độ cùng sức mạnh cũng có tăng lên.
Triệu Cơ bình tĩnh nhìn bóng lưng hắn biến mất, trong lòng sinh ra một cảm giác, hắn lần này rời đi, sẽ rất lâu mới quay trở về đây.
. . .
Bên ngoài rìa bờ Tiên Dược Đảo.
Tại một căn nhà nhỏ của người trên đảo dùng cho canh gác.
Nơi này đêm qua trải qua cuộc giết chóc, cũng là nơi bị công phá đầu tiên trên đảo.
Tại vị trí căn nhà nhỏ này, rất vắng vẻ, không có ai qua lại.
Cao Lãng thân hình xuất hiện tại nơi đây, không một dấu vết đi vào trong căn nhà.
" Chuyện gì xảy ra?" Cao Lãng hỏi.
Đối diện hắn bây giờ là Vân Hi, A Lôi và Mao Sơn. Bọn hắn trên người thương thế khác nhau, may mắn là không có vết thương chí mạng.
" Cảnh giới của ngươi?" Vân Hi kinh ngạc hỏi, cả người đột nhiên cảnh giác lên.
" Ta đêm qua chạy vào khu linh dược cao cấp, một hồi ăn loạn lên. Thì đạt được cảnh giới này." Cao Lãng biên soạn một lý do giải thích.
Tuy cái này nghe vẫn khó tin, nhưng ít ra vẫn giúp hắn giải quyết sự thật này.
" Danh hiệu?" Vân Hi hỏi.
" Nhất Quỷ, cấp bậc Đại quỷ Địa Cung, Đầu Trâu là sư thúc của ta." Cao Lãng dồn dập nói, đồng thời đem ra lệnh bài Địa Cung của mình, khởi động nó.
" Còn gì nữa không?" Cao Lãng hỏi.
" Là người thật." Vân Hi thở ra:" Nhưng cái tốc độ tăng trưởng này, thật khó tin. Ngươi cũng không sợ mình ăn nổ người mà chết?"
" Thật không có cách, nhìn linh dược cầm trên tay, liền không nhịn được có xúc động nhét vào miệng, sau đó liền ngủ một giấc dài. Đến bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện di chứng." Cao Lãng nhún vai.
" Được rồi." Vân Hi chợt buồn bực nói.
" Chúng ta là chạy khỏi tay đám người Linh Hoàng Tông."
" Là đám người Cúc Vịnh gây ra?"
" Không. Tuy đám bọn hắn số lượng nhiều hơn, nhưng vẫn chưa đủ để khiến bọn ta bị thương." Vân Hi lắc đầu.
" Sau khi giao chiến không lâu, thì xuất hiện một tên Linh Hoàng Tông khác, trêu chọc bọn ta, nhưng không giết. Cũng may sau đó có Mao Sơn xuất hiện hỗ trợ giải vây. Hình như mục đích của hắn khi đó không phải là bọn ta mà là Triệu Cơ."
" Hắn là ai?" Cao Lãng híp mắt hỏi.
" Địch Hạo, nhi tử chưởng môn Linh Hoàng Tông, cảnh giới Nguyên Anh Cảnh nhất trọng. Hắn dường như vừa mới đột phá, sau đó đi tìm Triệu Cơ, chỉ một đòn khiến tất cả đều không thể phản kháng." Vân Hi kể lại.
" Sau đó Tôn bà bà xuất hiện, nàng đánh ngang tay với hắn, tạo điều kiện cho Triệu Cơ bỏ trốn được. Chúng ta cũng nhân lúc đó rời khỏi."
" Địch Hạo. . ."
Cao Lãng lẩm bẩm, hắn sẽ nhớ kỹ cái tên này.
. . .
Dược Hoa Vực.
Bên ngoài Tiên Dược Đảo.
" Trưởng lão, ngài chỉ đến ngay trong đêm rồi rời đi sao?" Cúc Vịnh cung kính