Nhìn Cao Gia gia chủ bên cạnh, Cao Lãng nở một nụ cười nhẹ. Bàn tay dùng lực đẩy cơ thể hắn ra bên ngoài.
Rầm. . .
Cao Gia gia chủ còn chưa phản ứng kịp, hắn chỉ cảm thấy trước ngực có một lực đẩy vô cùng mạnh đẩy hắn về phía sau, kéo toàn bộ cơ thể hắn va vào vách tường, phá tung nó bay ra bên ngoài.
" Hộc. . ."
Chật vật ngã lăn ra mặt đất, Cao Gia gia chủ vừa khiếp sợ lại vừa cảm thấy may mắn. Cao Lãng hành động này, chính là cố ý đẩy hắn ra khỏi khu vực giao tranh.
" Chết. . ."
Phía sau lưng Cao Lãng, thân hình Ngụy Chí Trung tiến gần đến phía hắn. Bàn tay ném ra một con bọ cạp màu đỏ.
Bạo Liệt Hạt.
Ầm. . .
Con bọ cạp này kích thước nhỏ hơn, ngay khi mới tiến gần về phía hắn, lập tức phát nổ, phá hủy mọi kiến trúc xung quanh.
Thân hình Cao Lãng cùng lúc biến mất, xuất hiện tại khu vực khác, né đi đòn tấn công này.
" Ngươi có giỏi thì đừng chạy."
Ngụy Chí Trung gần như phát điên, hắn tiếp tục tạo ra ba con bọ cạp màu đỏ nữa lao ra ngoài.
Cùng lúc hắn vừa tạo ra ba con bọ cạp, Cao Lãng thanh trường kiếm hơi hơi sáng lên, chỉ về phía Ngụy Chí Trung.
Kiếm Cấm.
Từng tiếng kiếm minh liên tục vang lên, Ngụy Chí Trung chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình bị phong toả, muốn thu hồi chiêu thức đã là không kịp.
Bạo Liệt Hạt phát nổ.
Ầm. . . Ầm. . .
Không gian xung quanh bị phong toả khiến Bạo Liệt Hạt không thể lao ra ngoài, nó vừa chạm tới kiếm khí gần đó liền phát nổ, kéo theo Ngụy Chí Trung ở bên trong.
" A a a . . ."
Ngụy Chí Trung đau đớn hét thảm, gương mặt từ mũi kéo trán bị phỏng nặng nề, còn vang lên tiếng xèo xèo chói tai.
" Lão Văn, nhanh giúp ta." Ngụy Chí Trung kêu lên.
" Tới đây."
Đức Văn khẽ kêu lên một tiếng, hắn di chuyển về phía sau lưng Ngụy Chí Trung, đặt cây gậy đầu lâu của mình vào lưng lão già đấy.
" Ngươi làm gì?"
Ngụy Chí Trung cơ thể cứng đờ, hắn sợ hãi kêu lên.
" Khặc. . . Khặc. . .Ngươi dù sao thực lực đại giảm, để ta giúp ngươi hoàn toàn giải phóng thực lực của mình." Đức Văn cười quái dị nói.
" Không,. . . Ta không cần. Thả ta đi, ta nguyện ý từ bỏ truy sát hắn, không cần tranh giành với ngươi."
Như nghĩ đến điều gì sợ hãi, Ngụy Chí Trung hoảng sợ la to.
" Đã muộn. . ."
Đức Văn khẽ lẩm bẩm, cùng lúc gậy đầu lâu của hắn như có linh tính, mở quai hàm của mình, cắn đứt da thịt sau lưng Ngụy Chí Trung, chui vào bên trong.
" Mau giết ta. Nếu không. . . Ngươi. . ."
Ngụy Chí Trung khuôn mặt từ từ biến dạng, từng thớ da thịt nổi lên chỗ cao chỗ thấp. Hắn dùng chút lý trí còn sót lại cầu cứu Cao Lãng, nhưng không nói ra được thành câu.
Cao Lãng im lặng đứng nhìn một màn này, vẻ mặt duy trì sự thản nhiên. Hai lão già này nội bộ tự lục đục với nhau, càng tốt cho hắn đỡ phải chịu nhiều áp lực.
" Creccc. . ."
Con oán linh màu xanh lục đang bay trên không trung đột nhiên đau đớn kêu gào, nó như nhìn thấy kẻ thù của mình, liền chui thẳng vào trong miệng Ngụy Chí Trung.
Hai con Quỷ Phệ bên đó cũng như nhìn thấy thứ gì khiếp sợ, cơ thể hơi run rẩy, gương mặt ngốc trệ chôn chân tại chỗ.
Xoẹt. . .
Nhìn thấy nó ngu ngơ đứng như vậy, Cao Lãng tiện tay ném ra kiếm khí chém đứt đôi một con Quỷ Phệ đứng gần mình, máu tươi be bét tung ra.
" Gràooo. . ."
Sau khi oán quỷ lao chui vào cơ thể Ngụy Chí Trung, hình dạng hắn nhanh chóng làm ra biến đổi, chẳng mấy chốc đã hoá thành Lệ Quỷ. Gương mặt u tối, chân tay mọc ra móng vuốt sắc nhọn, hơi thở âm lãnh.
Khí tức trên người hắn toả ra, cũng dần bị kéo căng lên. Từ Nguyên Anh Cảnh nhị trọng, nhảy lên Nguyên Anh Cảnh tứ trọng. Còn vượt qua cả cảnh giới của Đức Văn.
Lệ Quỷ sau khi thành hình, nó hung tợn quay người lại nhìn Đức Văn, sát khí âm trầm.
Đức Văn cẩn thận chầm chậm lùi về sau, bàn tay che sau lưng vận dụng bí pháp, khiến cho con Quỷ Phệ của hắn vốn đang im lặng đột nhiên kêu lên một tiếng.
" Ngao. . ."
Quỷ Phệ ngay khi vừa kêu lên, Lệ Quỷ lập tức xoay người, nó như ngửi thấy mùi thức ăn, tiến đến phía con Quỷ Phệ, bàn tay đầy móng vuốt chỉ khẽ kéo nhẹ, mặt đất bên dưới đã hiện ra vết rách như dùng kéo cắt nhẹ qua một tờ giấy.
Đức Văn sau lưng chảy mồ hôi lạnh, gương mặt căng thẳng.
Biến Ngụy Chí Trung thành Lệ Quỷ, chỉ là ham muốn vừa mới nảy sinh trong đầu Đức Văn. Nhưng vì biến dị xảy ra quá nhanh, cảnh giới của Ngụy Chí Trung còn ngang bằng hắn, bây giờ Đức Văn đã mất đi sự khống chế với nó.
Nhưng hắn vẫn còn một chiêu dự phòng. Quỷ Phệ có dấu ấn của hắn lưu giữ lên, chỉ cần Lệ Quỷ ăn thịt con Quỷ Phệ của hắn, Đức Văn có thể quay lại tiếp tục khống chế Lệ Quỷ.
Mắt thấy khoảng cách giữa hai con quái vật càng ngày càng gần nhau. Đức Văn gương mặt căng thẳng, cơ thể dần hạ thấp xuống, chỉ còn cần thêm một chút thời gian nữa thôi.
Chỉ còn cần thêm một chút nữa, hô hấp của Đức Văn dần trở nên trầm trọng.
Phanh. . .
Trước mắt Lệ Quỷ, móng vuốt của nó vừa mới chạm nhẹ vào Phệ Quỷ, cơ thể con quái vật bị nổ tung phá thành từng mảnh nhỏ, máu tươi cứ thế bắn văng ra, bám lên khuôn mặt Lệ Quỷ.
" . . ."
Lệ Quỷ ngơ