Nghĩa trang Cao Gia.
Cao Lãng sau khi tới nơi đây, yên tĩnh quỳ trước mộ mẫu thân mình, cứ thế nhắm mắt ngồi yên như một pho tượng.
" An An tiểu thư, Cao Lãng công tử hiện không tiện gặp ngươi đâu."
Đứng xa bên ngoài khu nghĩa trang, Trần Dần nhìn thấy Cao An An tiến vào liền chắn trước mặt nàng, mỉm cười nói.
" Ta là biểu muội của hắn, chẳng lẽ không thể gặp sao?" Cao An An nhíu mày.
" Ngươi là người ngoài, có lý do gì để chặn lại ta?"
" Ta. . ." Trần Dần vô ngôn, sau cùng bất đắc dĩ phẩy tay.
Cao An An khẽ nhếch lên nụ cười vui vẻ, bước qua hắn tiến vào bên trong.
" Cao Lãng ca ca, ngươi bây giờ không thể tiếp tục trốn tránh ta được nữa đi?" Tiến đến phía sau lưng Cao Lãng, Cao An An mỉm cười nói.
Tuy trong lòng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng sau cùng lại không thể thốt ra.
Nhẹ nhàng mở mắt, Cao Lãng nhẹ thở một hơi:" Trần Dần cảnh giới lớn hơn ngươi, nếu không phải hắn không quan tâm, ngươi đã có thể bị hắn ra tay xua đuổi."
" Ta không quan tâm, dù sao Cao Lãng ca ca cũng sẽ giúp ta." Cao An An cười nói.
Cao Lãng lạnh nhạt xoay người lại, nhìn vào hình dáng thiếu nữ đã nhiều năm không gặp.
Thời gian đã sớm trôi qua, Cao An An bây giờ đã không còn là thiếu nữ thuần khiết đáng yêu như trước nữa. Bớt đi vài phần ngây ngô, thêm vào đó là chút dáng vẻ thuần thục.
" Ngươi việc gì phải như vậy?" Cao Lãng lẩm bẩm.
Nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của hắn, mang theo hàm ý xa lạ. Cao An An thu lại nụ cười, giọng nói cũng không còn vui vẻ:
" Tại sao khi đó lại không thèm để ý đến ta?"
" Một kẻ bị đánh thương tích đầy mình như vậy, ở lại để trở thành trò cười sao?" Cao Lãng khẽ cười hỏi.
" Ngươi biết ta vốn không quan tâm chuyện này. Sao ngươi lại không nói cho ta biết ngươi không tham gia vào học viện? Sao ngươi có thể bỏ ta, thậm chí còn không thèm nhìn dù chỉ là một chút?" Cao An An tức giận hỏi, nỗi chất chứa trong lòng bằng đấy năm như được giải toả ra.
Nàng cười khẩy:" Cao Lãng ca ca, ngươi để ý cái tôi của mình đến thế sao?"
" Phải." Cao Lãng gật đầu.
" Bao nhiêu năm ta đứng dưới người khác, ta khi đó liền không muốn tiếp tục đứng dưới nữa."
" Cao An An, ta từng rất ghen tị với ngươi, cảm thấy bản thân mình giống một kẻ ngốc vậy. Vì phản ứng một người mà tìm mọi cách để người đó cảm thấy vui vẻ, sau cùng nhận ra rằng, chính vì thế mà đã bỏ qua rất nhiều thứ cho bản thân mình." Cao Lãng lẩm bẩm, hắn như nhớ lại quá khứ kiếp trước của bản thân.
Cao An An như không tin bằng mắt mình, liên tục lắc đầu, lẩm bẩm:" Cao Lãng ca ca, ngươi thay đổi."
" Ta thay đổi giống với bản thân mình." Cao Lãng hạ giọng.
" Đây! Mới chính là bản thân ta."
" Cao An An, nhìn thẳng vào mắt ta và nói thật cho ta biết. Ngươi đã từng bao giờ cảm thấy, ta chỉ là kẻ vướng bận đối với ngươi, sử dụng ta làm bia đỡ đạn?" Cao Lãng nghiêm túc nói.
Cao An An im lặng cúi đầu, nàng không trả lời hắn, nhưng đã đủ để Cao Lãng phải biết câu trả lời.
" Ngươi tự có con đường của mình, ta tự có con đường của ta. Tình cảm hai bên chỉ cần dừng ở mức huynh muội là đủ." Cao Lãng chậm rãi nói.
" Ta hiểu."
Cao An An gật đầu, điều này coi như Cao Lãng đã giúp nàng giải mở khúc mắc trong lòng.
Nhẹ cắn môi dưới, Cao An An hỏi:" Mối quan hệ giữa ca và Triệu Cơ, là gì?"
" Ngươi gặp nàng rồi?" Cao Lãng hỏi lại.
Cao An An gật đầu, bình tĩnh nói:" Có gặp mặt qua, cũng từng đánh nhau qua."
Đã hiểu được Cao Lãng đối với mình là tình cảm gì, Cao An An thái độ cũng trở nên khác rất nhiều.
" Nàng không bị làm sao chứ?" Cao Lãng nhíu mày.
Triệu Cơ ra tay, thật không giống tính cách của nàng khi mới lần đầu gặp mặt. Bình thường nàng cũng phải điều tra hết mọi chuyện, nắm chắc phần thắng mới ra tay, huống chi mỗi lần ra tay đều không bao giờ chịu thua thiệt.
Triệu Cơ ra tay với An An, vậy thì được lợi gì chứ?
" Ca mới chỉ nghe vậy đã hỏi nàng mà không hỏi vị biểu muội này có bị gì sao?" Cao An An cười khẩy.
Còn chưa cho Cao Lãng nói, nàng liền đã quay người rời đi, giọng nói thản nhiên:" Triệu Cơ hơn ta một cảnh giới, nàng thì có thể bị làm sao chứ?"
" Hơn một cảnh giới. . .?" Cao Lãng kinh ngạc lẩm bẩm.
Cao An An hiện tại đang là Linh Đan Cảnh nhất trọng, hơn một cảnh giới chẳng phải nói Triệu Cơ đã đột phá?
Đến khi Cao Lãng nhìn lại, Cao An An đã sớm rời đi.
Quay đầu lại nhìn mộ mẫu thân của mình, Cao Lãng chợt mỉm cười nhẹ nhàng, liền rời đi.
Lời nói trong lòng đã được bộc lộ, hắn quyết định đối mặt với vị phụ thân này của mình.
" Ngươi nói thế không làm sao chứ, dù sao cũng là hành vi đối xử của ngươi với Cao An An kiếp trước?" Tử Văn đột nhiên lên tiếng hỏi.
" Có khác gì nhau sao? Khi mà ta vẫn quyết định không thay đổi tương lai này?" Cao Lãng hỏi lại.
Mối quan hệ giữa hắn và Cao An An vẫn sẽ không có gì thay đổi, chỉ là huynh muội mà thôi.
. . .
Cổng Đông Phong Vũ Thành.
" Mọi chuyện xong rồi sao?" Hồ lão hỏi.
" Phải." Cao An An gật đầu, mỉm cười nhẹ.