Cao Lãng được sắp xếp một vị trí ngồi bên trái Cao An An, bên phải còn lại của nàng chính là vị trí của Viêm Ấu Lăng.
So với Cao Lãng, Xuân Hoa còn được chào đón hơn cả. Nàng liền bị một nữ học viên trung tâm ôm vào trong ngực, ngồi ngay sát cạnh nàng, xung quanh còn có rất nhiều nữ học viên khác.
Chỉ có Trần Dần là thảm nhất, khi bị sắp xếp ngồi riêng biệt một mình. Nếu hắn không phải đi cùng Cao Lãng, có lẽ đã sớm bị đuổi ra.
Tất cả học viên trung tâm xung quanh Trần Dần, đều nhìn hắn với khuôn mặt cảnh giác.
Vì hắn là người của Bát Quái Môn.
Bát Quái Môn là môn phái bí ẩn nhất.
Hoàng triều hơn 800 năm trước bị hủy diệt không rõ lý do, ngay cả dấu vết của hoàng triều đến nguyên nhân xảy ra đều không ai biết.
Nếu có kẻ nào biết rõ, thiên hạ đồn rằng cũng chỉ có Bát Quái Môn chạy trốn trước một bước biết nguyên nhân mà thôi.
Vì bọn hắn rời khỏi hoàng triều mười năm, thì đại địa bị hủy diệt, đại lục chia cắt thành ba phần rời xa nhau. Ắt hẳn là Bát Quái Môn khi đó đã nhìn ra điều gì đó, bọn hắn mới sớm rời đi trước như vậy.
Tuy nhiên Bát Quái Môn lại ẩn dật sau lưng Triệu Gia không hề có ý định tiết lộ thông tin này. Các đời Tông chủ sau của Bát Quái Môn cũng đều như vậy, cho tới tận bây giờ. . .
Bát Quái Môn rất ít khi xuất hiện, vì mỗi khi bọn hắn xuất hiện, đều sẽ chỉ xuất hiện khi bói được có điều gì đó xảy ra.
Vì vậy mỗi người Bát Quái Môn đều được coi rằng đi đến chỗ nào thì tai ương chỗ ấy.
Đến khi bọn hắn ẩn núp bên trong Triệu Gia, mới được coi là thiên hạ an toàn.
Chỉ có Bát Quái Môn chủ động tiếp xúc người khác, chứ không có chuyện người khác chủ động tiếp xúc Bát Quái Môn.
Cao Lãng ánh mắt nhàm chán nhìn những người đang thi đấu bên dưới, hắn đồng thời cũng nhìn thấy Cao Ngọc. Nàng đang thi đấu với một tên nam tử cùng cảnh giới Linh Đan Cảnh nhất trọng.
Xét về ưu thế chiến đấu, Cao Ngọc đang có vẻ chiếm thế thượng phong.
" Cuộc thi đấu này được sắp xếp như thế nào?" Cao Lãng hỏi.
" Năm nay học viện có hai mươi tám học viên đạt cảnh giới Linh Đan Cảnh, học viện sẽ tổ chức thi đấu loại dần ra, đến khi còn mười người thì sẽ được thăng cấp thành học viên trung tâm." Cao An An cười nói.
" Ngoài trở thành học viên trung tâm ra, bọn hắn cũng nhận được phần thưởng riêng của học viện đưa cho tùy theo cấp bậc. Khi đó những học viên không thành công có thể chờ đợi năm sau hoặc tốt nghiệp học viện."
" Đạt đến cảnh giới Linh Đan Cảnh đã có thể coi là tốt nghiệp khỏi học viện, nhưng rất ít người rời đi, vì rời đi thì sẽ không còn nhận được tài nguyên từ học viện. Đến khi quá ba mươi tuổi, nếu còn chưa thể trở thành Học viên trung tâm, thì sẽ bị cưỡng ép rời khỏi học viện." Viêm Ấu Lăng ngồi bên nghe chen vào giải thích.
" Cao Ngọc biểu tỷ chỉ còn ba tháng nữa là tròn ba mươi, đây là cơ hội cuối của nàng, nếu nàng không thể thành công, vậy chỉ còn có thể tốt nghiệp khỏi học viện." Cao An An hơi liếc nhìn Viêm Ấu Lăng, thu hồi tầm mắt nói tiếp.
Cao Lãng đầu gật nhẹ, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Cao Ngọc thi đấu.
Thời gian bọn hắn nói chuyện không bao lâu sau, Cao Ngọc một đòn chiếm thế thượng phong, ép đối thủ thở không ra hơi, một kích sau liền đánh hắn ra đài.
Cao Ngọc gương mặt nở một nụ cười vui vẻ nhìn bên dưới đài, Cao Lãng đánh mắt nhìn theo liền nhìn thấy Cao Tiếu Thiên đứng dưới cổ vũ.
Cao Ngọc sau đó liền quay lên nhìn Cao An An, ánh mắt của nàng với Cao Lãng bất giác chạm nhau, nụ cười chợt trống rỗng biến mất.
Thu hồi ánh mắt, Cao Ngọc bình thản bước xuống đài chờ đợi trận đánh thứ hai.
Cao Lãng trong lòng im lặng thở dài một hơi. . .
" Tỷ tỷ, hắn. . ."
Cao Tiếu Thiên tất nhiên phát hiện vẻ khác thường của Cao Ngọc, cũng nhìn thấy Cao Lãng trên khán đài, bất giác hô.
" Đừng nói gì cả. Trận đánh thứ hai không còn dễ dàng như này nữa đâu." Cao Ngọc chuyển chủ đề.
" Phải. . ."
" Vì cuộc thi ba năm một lần, có rất nhiều người đột phá từ hai năm trước tích lũy đến bây giờ. Phần thắng tiếp theo của biểu tỷ ngươi không nhiều." Viêm Ấu Lăng nói với An An.
" Còn có chuyện này sao?" Cao Lãng kinh ngạc.
" Phải. Trong hai tám người có tới tám người là Linh Đan Cảnh nhị trọng trở lên. Cao Ngọc biểu tỷ mới chỉ là Linh Đan Cảnh nhất trọng. Cơ hội của tỷ ấy chỉ có hai thứ hạng sau." Cao An An nhẹ giọng.
Quả nhiên không bao lâu sau tổ chức trận đấu lần thứ hai, đối thủ của Cao Ngọc thay đổi, là một tên nữ tử Linh Đan Cảnh nhị trọng.
Hai bên giao thủ tầm ba mươi chiêu, Cao Ngọc liền không chịu nổi mà nhận thua cuộc.
Trên vai trái nàng còn có vết thương nặng, khiến cho linh khí vận chuyển chậm chạp, tốc độ cũng ảnh hưởng ít nhiều.
Cao An An bất giác nhíu mày, nàng nhìn nữ đối thủ của Cao Ngọc, sau đó lại nhìn lên góc bên kia khán đài.
Vị trí đó ngồi lấy hơn mười tên Học viên trung tâm, ngồi thứ hai bên trái là một tên nữ tử, khẽ nhìn Cao An An với vẻ khiêu khích.
" Đây chắc chắn là cố ý, con ả đó. . ." Viêm Ấu Lăng bất giác quát lạnh.
Cao Lãng hơi híp mắt, đám bên kia có lẽ là đối thủ của đám Cao An An tại Học viên