Một vị lão sư nội môn Nguyên Anh Cảnh cường giả bay xuống làm trọng tài.
Quách Kha và Triệu Kính đối mặt nhìn nhau, hai bên dần dần bộc lộ khí thế trên người của bản thân.
Quách Kha cả người bùng phát linh khí màu vàng nhạt, nắm tay siết chặt, trên hai cánh tay bốc lên linh khí màu tím như hai ngọn lửa vô hình.
Triệu Kính trường kiếm nhẹ nâng lên trước mặt, kiếm của hắn toàn thân màu đen, không lưỡi kiếm sắc bén, nếu nhìn qua sẽ không khác gì một cây gậy.
Bên trên lưỡi kiếm, khảm nạm ba viên yêu hạch yêu thú màu sắc khác nhau.
" Chuẩn bị. . ."
Vị lão sư trọng tài kéo dài nói, cẩn thận liếc nhìn hai bên.
" Đánh."
Vụt. . .
Ầm. . .
Quách Kha bàn chân lấy đà dẫm mạnh xuống đất, nát cả nền gạch, hai tay song quyền xoay tròn đấm vào nhau.
Từ trên hai cánh tay hắn lao ra hư ảnh hai con kim sư màu vàng óng, tốc độ còn nhanh gấp đôi Quách Kha, lao nhanh về phía trước.
Nhìn thấy hai con kim sư, Triệu Kính khoé miệng nở nụ cười kinh thường, một kiếm quét qua.
Liệt Không Trảm.
Điều đặc biệt ở chỗ, một trảm này nhìn như một đòn, nhưng lại ra hai động tác. Trảm đầu ngưng tụ kiếm khí tại chỗ, trảm thứ hai nối tiếp trảm đó, kiếm khí điệp gia lên nhau, tạo thành một đòn đánh uy lực mạnh mẽ.
" Gầm. . ."
Kim Sư Cuồng Hống.
Mắt thấy Triệu Kính một kiếm chém bay hai con kim sư, Quách Kha vang giọng gầm lên một tiếng, hư ảnh hai con kim sư càng thêm dữ tợn, ngay cả cơ thể Quách Kha, màu tóc cũng chuyển sang màu vàng, như thể hắn cũng vì thế mà hoá hình vậy.
Keeeng. . .
Được cường hoá thân hình, một trảm của Triệu Kính chỉ đủ hất hai con kim sư về sau, căn bản không thể đánh nát nó như ý định.
Vút. . .
Bước chân Triệu Kính thay đổi, thân hình hắn bỗng chốc quỷ dị, lướt ngang qua bên trái theo hình vòng cung, đi qua hai con kim sư tiếp đến trước mặt Quách Kha, tiếp tục một kiếm trảm.
Liệt Không Trảm.
Nhìn thấy kiếm trước mặt, Quách Kha không những không sợ hãi mà còn thấy hưng phấn. Nắm tay được cường hoá tung ra, một quyền đấm xuống.
Keeeng. . .
Trực tiếp cứng chọi cứng mà không hề hấn gì, Quách Kha còn dư lực đẩy lùi Triệu Kính về phía sau. Cùng lúc hư ảnh hai con kim sư từ phía sau giáp công hỗ trợ hắn.
" Hòooo. . ."
Đám đông trở nên ồn ào, bọn hắn không nghĩ đến trận đấu này lại đặc sắc như vậy. Hơn xa hẳn trận đấu chung kết vừa xảy ra.
" Huynh nghĩ ai sẽ thắng? Cả hai đều là Kim thuộc tính, trong đó Quách Kha sức bền mạnh mẽ hơn, lần trước ta chính là linh khí hao hụt không đủ mới bị hắn đánh bại. Dù là hắn sử dụng tay không đánh, thương tích trên người hắn đều chỉ là vết thương ngoài da." Cao An An hỏi.
" Ngay từ lúc ban đầu, Triệu Kính đã ở thế yếu hơn rồi." Cao Lãng nhàm chán nói.
Trong các loại con đường tu luyện, kiếm tu nằm trong nhóm có sức sát thương lớn nhất, cũng chính vì thế sức phòng thủ lại yếu thế hơn.
Kiếm của Triệu Kính ngay cả hai con kim sư bằng hư ảnh còn không đánh vỡ được, vậy sao có thể phá được lớp phòng thủ trên người Quách Kha bằng xương bằng thịt?
Bên trên sàn đấu. . .
Triệu Kính giao thủ với Quách Kha hơn trăm chiêu, hắn bộ dạng đã dần trở nên gấp rút.
Kiếm chiêu của hắn, đã trở nên yếu đi, thể lực càng lúc càng kém. Trong khi đó đối thủ của hắn là Quách Kha, càng đánh càng hưng phấn, uy lực ra chiêu chỉ có mạnh hơn chứ không kém.
Có vài chiêu không đánh chỗ hiểm, Quách Kha thậm chí còn lấy cơ thể chịu kiếm của Triệu Kính để tiếp cận vào người hắn.
" Ha. . ."
Triệu Kính giận quát lên một tiếng, kiếm trên tay cùng lúc sáng lên ba viên yêu hạch. Kiếm chiêu của hắn biến đổi, một kiếm quét qua đánh tan hai con kim sư thành tro bụi. Chiêu kiếm biến ảo đâm về phía Quách Kha.
Lăng Không Quy Trần.
" Gầmm. . ."
Quách Kha biết Triệu Kính đã ra hậu chiêu, hắn hưng phấn gầm lên một tiếng, răng hàm mọc ra răng nanh, râu vàng mọc dài ra, kết hợp mái tóc rối, giống như chiếc bờm của một con sư tử.
Hoàng Tu Cuồng Sư.
Cao Lãng kinh ngạc khẽ liếc nhìn Cao An An.
" Hắn mỗi khi ra chiêu này đều sẽ hoá hình." Cao An An nhún vai nói.
Phanhh. . .
Quách Kha bộ dạng như sư tử vồ mồi, hai tay của hắn lao vào bám lấy Triệu Kính, một đòn đánh bay Triệu Kính ra khỏi sàn đấu, khảm vào mặt đất bên dưới.
Uy vũ đứng trên sàn đấu, Quách Kha tay phải khẽ vuốt vết lõm trên ngực mình, cúi người sang bên nhổ ngụm máu.
" Phụt. . ."
" Oaaa. . ."
Đám đông hò hét như điên cuồng cổ vũ cho người chiến thắng. Xen lẫn bên trong còn có vài lời lăng mạ Triệu Gia.
" Nếu kiếm vừa rồi của Triệu Kính có uy lực hơn chút nữa, thì người bay không phải là hắn." Cao Lãng nhìn thấy lão già hộ vệ lao xuống kiểm tra thương thế cho Triệu Kính, lắc đầu cười.
Quách Kha còn chưa kịp hưởng thụ xong cảm giác chiến thắng, phía sau hắn xuất hiện một bóng người chậm rãi hạ xuống.
Cẩn thận liếc mắt nhìn về sau, con ngươi hắn co rút.
" Tên đó là ai?"
Nhìn thấy Quách Kha hành lễ một tên nam tử cùng trang phục học viên trung tâm, Cao Lãng hỏi.
" Sao hắn lại ở đây?"
Cao An An bất giác nói, lấy lại tinh thần, vội giải thích cho Cao Lãng:
" Hắn là Chúc Ca, nhị đệ tử của Viện trưởng Thanh Hoa học viện. Linh Đan Cảnh mạnh nhất trong học viện."
" Bình thường hắn trong học viện vô cùng điệu thấp, hầu như không bao giờ ra khỏi khuôn viên của mình. Thế nhưng rất nhiều học viên tự tin đi vào khuôn viên của hắn, chỉ đều có