Phía sau lưng Cao Lãng, là một nữ phu nhân vô cùng xinh đẹp và cao quý.
" Xin chào, ta là Ái Liên. Một trong Thất nguyên lão Linh Hoàng Tông." Ái Liên mỉm cười đưa tay ra chào hỏi.
Viêm Ấu Lăng thu hồi điệu bộ, chuyển sang dáng vẻ lạnh lùng, tay cũng không đưa ra nói:
" Ta là Viêm Quỷ."
" Ta nhớ hơn mười năm trước đã từng gặp Viêm Quỷ, nhưng hình như người đó không phải là nữ nhân." Ái Liên nói.
" Người khi đó là phụ thân ta, dùng vài năm thì bỏ danh hiệu này truyền lại cho ta."
Viêm Ấu Lăng nói.
Cao Lãng trong lòng suy nghĩ, nói theo cách hiểu như vậy. Xem ra phụ thân của Viêm Ấu Lăng, cũng là người Địa Cung. Chỉ là không biết hiện giờ còn ở Địa Cung nữa hay không?
Nếu như vẫn còn, cấp bậc ắt hẳn rất cao?
Hơi khó hiểu nhìn sang bên cạnh, Cao Lãng hơi ngẩn người. Vì trong con mắt Ái Liên đang mỉm cười nhìn hắn, dường như mang theo ẩn ý kỳ lạ gì đó.
" Ngươi biết thân phận phụ thân nàng không?" Ái Liên hỏi Cao Lãng.
" Ta không biết. Cũng không cần muốn biết." Cao Lãng lắc đầu.
" Vậy ngươi tốt nhất nên hỏi nàng xem phụ thân nàng là ai." Ái Liên cười nhẹ, bước chậm tiến lên phía trước:
" Theo ta."
Cao Lãng bộ dạng mơ hồ cùng với Viêm Ấu Lăng theo sau lưng Ái Liên, khẽ hỏi nhỏ Viêm Ấu Lăng bên cạnh:
" Phụ thân ngươi là ai?"
" Hừ. . . Ta không nói."
Viêm Ấu Lăng dở chứng phát tác.
Cao Lãng nghe xong, cũng không thèm quan tâm, im lặng mặc kệ nàng.
Viêm Ấu Lăng thấy vậy càng thêm tức giận, đi theo sau lưng bộ dáng như người ta đang thiếu nợ mình.
" Phía Đông đại lục hiện tại thời kỳ không ổn định, ngươi lựa chọn đi sang Phía Tây đại lục tránh nạn là lựa chọn tốt nhất."
Dẫn đường cho Cao Lãng và Viêm Ấu Lăng đi qua, Ái Liên ôn hoà nói.
" Gặp ngươi ở đây, ta cũng cảm thấy yên tâm rồi."
Trên đường nhờ có Ái Liên giúp đỡ, người Linh Hoàng Tông sau khi chào hỏi nàng liền không có ai ngăn cản, thuận lợi đưa cả ba người lên trên một con thuyền.
" Việc ta giúp chỉ có thể đến đây, nếu kéo dài thời gian lâu, sẽ khiến người khác nghi ngờ."
" Đa tạ trưởng lão." Cao Lãng nhẹ hành lễ.
Ái Liên mỉm cười gật đầu một cái, sau đó liền xuống thuyền. Không bao lâu sau, con thuyền này chậm rãi rời bến, cách bến cảng càng lúc càng xa.
Ái Liên đứng trên bờ nhìn con tàu rời đi, khẽ lẩm bẩm:
" Hi vọng khi ngươi quay lại, cũng đừng hận chúng ta."
. . .
Linh Hoàng Tông.
" Vậy là. . . Cao Lãng vì có Địa Cung đảm bảo, nên dù có muốn, ta cũng không thể làm gì được hắn sao?"
Địch Long trầm giọng hỏi.
" Ngươi có thể hiểu như vậy."
Chữ Phúc lạnh nhạt nói:" Tam đại lục này nhìn thì có nhiều thế lực phân chia với nhau, nhưng thực ra quy luật vận hành của bọn hắn, đều dựa theo ý muốn của Thiên Cung và Địa Cung."
" Đơn giản hơn là, Thiên Địa hai Cung muốn người nào sống, thì kẻ đó sống, muốn người nào chết, thì kẻ đó phải chết."
" Địa Cung ý muốn bồi dưỡng Cao Lãng trở thành cường giả đời tiếp theo. Vậy nên nếu ngươi động vào hắn, không khác gì là khiêu chiến với Địa Cung."
" Địa Cung coi trọng tên tiểu tử đó đến vậy sao?" Địch Long trầm giọng nói:" Thế còn Thiên Cung. . .liệu có coi trọng tiểu tử đó đến như vậy?"
Chữ Phúc lạnh nhạt lắc đầu, cảm thán nói:" Thiên Cung coi trọng thế lực cùng các lợi ích dây dẫn liên quan hơn là thực lực cá nhân như Địa Cung. . . Có lẽ cũng chính là như vậy, mới bỏ sót đi hai thiên tài là Viêm Phàm năm xưa và nhi tử của hắn bây giờ."
" Ngài là đang châm chọc ta hành xử không đúng mực sao?" Địch Long cười lạnh.
" Vậy ra đến bây giờ ta mới biết. Tam Tông thực ra chỉ là con chó trung thành của Thiên Cung mà thôi."
" Địch Long." Lão tổ biến sắc quát khẽ.
Chữ Phúc nhanh chóng giơ tay ngăn cản, lạnh nhạt nói:" Ngươi nói thế cũng không sai. Vậy bây giờ ngươi có thể cho ta biết, ngươi liệu có muốn thoát khỏi thân phận con chó trung thành này hay không?"
Bầu không khí xung quanh đám người dần trở nên căng thẳng.
Rất có thể Địch Long nói sai một câu, đây sẽ là ngày cuối cùng của hắn.
" Đã có cơ hội đổi chó thành chủ, ta sao dám bỏ lỡ mất nó chứ?" Địch Long mỉm cười nói, bỏ ngoài tai lời châm chọc lại của chữ Phúc.
Lão tổ phía sau khẽ thở ra một hơi, áp lực mà chữ Phúc ban nãy toả ra quả thật vô cùng khủng khiếp. Rõ là cùng Hoá Thần Cảnh với nhau, nhưng hắn cảm giác như mình sắp bị nghẹt thở vậy.
" Nếu đã trở thành người Thiên Cung, vậy bây giờ ta muốn giết Cao Lãng, liệu có thành công?" Địch Long khẽ hỏi.
" Địa Cung vì đảm bảo Cao Lãng đã trao đổi một món tài nguyên vô cùng hời với Thiên Cung, chuyện này sau này đừng nhắc đến nữa." Chữ Phúc lạnh nhạt nói.
" Việc ngươi nên quan tâm bây giờ, là Cao Lãng không bắt được. Linh Hoàng Tông vẫn cần phải có một vị Tông chủ, ngươi là muốn lựa chọn ai?"
" Ta đang tính lựa chọn lão Đàm, hắn theo sau lưng ta bao năm. Tính cách lại vô cùng ổn trọng, Linh Hoàng Tông nắm trong tay hắn dù không phát triển mạnh cũng không lo lắng gặp vấn đề khó khăn." Địch Long suy nghĩ nói.
Chữ Phúc nhíu mày:" Hắn không ổn, ngươi lựa chọn Vương Hi Phượng đi."
Địch Long quay sang nhìn lão tổ, thấy hắn cũng gật đầu:" Ngươi nên chọn Vương Hi Phượng."
" Tại sao?"
Địch Long kinh ngạc.
" Vì tâm tư hắn quá thâm trầm, ngay cả ta cũng không hiểu rõ suy nghĩ