Mới nhìn thấy Cao Lãng, Tạ Trọng cười lạnh:
" Còn nghĩ sẽ phải vất vả đi tìm, không nghĩ ngươi tự dâng tới cửa."
" Bắt hắn."
Đám người Linh Hoàng Tông không chút do dự xông lên. Sáu vị Nguyên Anh Cảnh, hơn bốn mươi vị Linh Đan Cảnh cao cấp.
Quân số thế này, đều thuộc lực lượng trung kiên mà Tạ Trọng đang nắm giữ.
Leng keng. . .
Cao Lãng cánh tay đưa lên, toàn bộ linh khí trong cơ thể hắn vừa hồi phục hơn nửa đều tập trung vào chiêu thức này.
Tập trung xung quanh hắn, triệu hồi lên ba trăm thanh kiếm khí hoá hình.
Ngự kiếm vũ.
Kiếm khí tranh minh, theo tâm ý của hắn, điên cuồng tấn công đám người Linh Hoàng Tông. Không cầu gây sát thương, chỉ cầu ngăn cản bước chân của bọn hắn.
Đồng thời cùng lúc, trận pháp không gian dưới chân Cao Lãng sáng lên, bắt đầu vận hành di chuyển. Màn sáng của nó che phủ lên đám người bên trong trận pháp, ngăn chặn những người đang tiến vào bên trong.
" Chuyện gì xảy ra, người còn chưa đủ, trận pháp sao đã khởi động rồi?" Trưởng hộ vệ trận pháp quát lên.
" Ta không biết. . ."
Tạ Trọng biến sắc, hắn không nghĩ đến trận pháp lại khởi động sớm như vậy, bàn tay đưa ra, theo linh khí vận chuyển tạo thành một ấn pháp khổng lồ trên bầu trời.
Huyền Sơn Ấn.
Vụt. . .
Bất ngờ một bóng người từ bên trong đám người hỗn loạn lao ra. Bóng người đó đi vào bên trong trận pháp mà không bị ảnh hưởng, trước khi đi vào còn tiện tay ném ra một cái lệnh bài.
Ầm. . .
" Gào. . ."
Lệnh bài nổ tung hiện ra một chiếc mặt nạ quỷ dữ tợn ngăn chặn chưởng ấn của Tạ Trọng, khiến cho cả hai đều tan biến.
Uy lực của hai thứ va chạm vào nhau, tạo thành một làn sóng dữ dội đẩy bay mọi người ra xa.
Ầm. . . Ầm. . .
Cao Lãng đưa tay làm động tác khiêu khích với Tạ Trọng. Trong ánh mắt âm trầm của tên đó, Cao Lãng và bóng người kia cứ thế bị trận pháp dịch chuyển đi.
" Đa tạ. . ."
Cao Lãng lạnh nhạt nói.
" Không có gì, ta tiếp theo sẽ đồng hành với ngươi một thời gian. Kẻ. . .đáng. . .ghét. . ."
Viêm Ấu Lăng nghiến răng từ sau chiếc áo trùm đầu.
Cao Lãng khẽ mỉm cười, nghe giọng điệu của nàng, có vẻ nàng đã nhớ lại hắn lúc trước.
Chỉ đáng tiếc lần này vì vội vàng nên không thể đưa Xuân Hoa đi theo, đành để đứa trẻ đó cho Cao An An chăm sóc vậy.
. . .
" Hự. . ."
Hộ vệ trận pháp thổ huyết va mạnh vào tường, hơi thở yếu ớt.
" Mau khai mở trận pháp." Tạ Trọng âm u nói.
" Hộc. . . Không mở được, trận pháp sau khi khởi động cần một giờ thời gian để hồi phục lại." Hộ vệ gắng sức nói.
Một giờ thời gian, đủ để bọn hắn cao chạy xa bay rồi.
Tạ Trọng tức giận suy nghĩ.
" Trận pháp đó dịch chuyển đến đâu?"
" Là Long Hải Thành."
. . .
Thanh Hoa học viện.
Cổng ra vào Thanh Hoa học viện đã bị phá tung, kiến trúc đổ vỡ.
Sở Bạch hai tay chắp sau lưng lạnh nhạt đối mặt với hai vị Phó viện trưởng Thanh Hoa học viện, gương mặt ung dung.
" Cao Lãng không có ở đây, cho dù có, Linh Hoàng Tông có phải nên cho chúng ta một lời giải thích?"
" Lời nói không đáng tin. Mắt thấy mới là thật." Sở Bạch lạnh lùng nói.
Phía sau lưng Sở Bạch, đám cao tầng Linh Hoàng Tông gương mặt uy hiếp có thể xông vào bất cứ lúc nào.
Phía sau lưng hai vị Phó viện trưởng, là đám học viên Thanh Hoa học viện bị thương nặng đang cấp tốc chữa trị. Cao An An đứng trong đám người, gương mặt lộ vẻ lo lắng.
. . .
Phong Vũ Thành.
Nơi đây toà thành đã bị phá mất một bức tường, khói lửa liên miên. Cao Gia bị san thành bình địa, kiến trúc đổ vỡ khắp nơi.
Bên trong khu vực đó, Hạ Hình đối mặt với một lão già mặc đồ đen thần bí, sâu bên trong áo choàng đen không nhìn rõ khuôn mặt.
" Gia chủ. . . Ngài tỉnh lại đi."
Cao Ngọc vừa mới đặt chân quay về gia tộc, thảm khốc ôm lấy thi thể Cao Gia gia chủ khóc thương.
" Mục đích của ngươi đã đạt được, nên quay về rồi đi." Lão già bí ẩn nói.
" Chưa đủ, phải đến khi mất đi mảnh đất phía sau lưng mình, hắn mới biết điên cuồng mà xông lên chứ không phải dừng bước." Hạ Hình lắc đầu nói.
" Vậy nên, Cao Gia phải diệt."
" Gào. . ."
Bàn tay hắn đưa ra, linh khí hoá thành một con rồng độc ăn mòn lấy mặt đất, lao về phía Cao Ngọc.
Ầm. . .
Xì. . . Xì. . .
Lão già ra tay ngăn cản, tạo thành một lớp màn mỏng màu vàng ngăn cản con rồng độc.
" Cũng thật cứng đầu."
. . .
Dược Hoa Vực.
Triệu Gia.
" Khụ. . . Khụ. . ."
Triệu Gia gia chủ suy yếu ho khan nằm trên giường, xung quanh là đám cao tầng Triệu Gia.
Đối diện bọn hắn, Phó Tông chủ Linh Hoàng Tông Đàm Diệu Văn lạnh nhạt đứng đối diện.
" Ngươi đã quá già, nên nhanh chóng chọn người kế nghiệp đi." Đàm Diệu Văn nói.
" Khụ. . . Khụ. . . Ta bị thế này. . .còn không phải công ơn mà ngươi mang lại. . . Khụ. . . Nếu ta không bị trọng thương, ít nhất cũng giúp Triệu Gia thoát khỏi khốn cảnh này." Triệu Gia gia chủ nói.
. . .
Linh Dược học viện.
Viện trưởng Linh Dược học viện gương mặt âm trầm đối mặt với hai tên Nguyên lão của Linh Hoàng Tông.
" Kéo dài hơn một năm, vật đó Linh Dược học viện nên giao cho Linh Hoàng Tông rồi."
" Cháu gái ta tung tích còn chưa rõ, tính mạng của nó còn không được các ngươi đảm bảo. Bây giờ lại dám tới trước cửa đòi vật sao?" Viện trưởng Linh Dược học viện quát.
Hai tên Nguyên Lão im lặng không nói, khí thế hùng hậu nổi lên.
"