Run rẩy...
Dương Chí cánh tay nâng lên đẩy bàn tay của Ma Chấn và bàn tay bị vỡ vụn của Chiến binh bất tử ra khỏi vai mình. Giọng nói đằng sau chiếc mũ giáp khẽ rên nhè nhẹ.
Ma Chấn vừa rồi sử dụng lực vô cùng lớn.
Không những bóp nát bàn tay Chiến binh bất tử, còn khiến bộ giáp trên vai Dương Chí bị méo xuống.
" Thực lực của ngươi ngày càng yếu." Ma Chấn nói.
" Là do ngươi tăng quá nhanh thôi." Dương Chí cười lạnh.
Ma Chấn lạnh nhạt quét nhìn đám người bên trong căn phòng, hờ hững nói với Dương Chí:
" Ngươi giao lưu với đám người này, tiến bộ của sẽ chỉ ngày càng chậm."
" Ta cần ngươi quản?"
Dương Chí bất giác quát lên.
Cả căn phòng bỗng trở nên im lặng, chỉ còn tiếng thở nặng nề từ Chiến binh bất tử.
" Ma Chấn, không phải kẻ nào cũng có tiến bộ tu luyện nhanh chóng như ngươi. Chuyện của ta, ngươi tốt nhất đừng có xen vào... Dù cho ngươi có từng là huynh đệ của ra."
Ma Chấn trầm mặc nhìn Dương Chí một thời gian, sau đó trên tay xuất hiện một dây xích to lớn.
Hắn buộc dây xích trói chặt hai tay Chiến binh bất tử lại, đầu bên kia nối với chuôi rìu của hắn. Kéo lên Chiến binh bất tử rời đi.
Leng keng...
Xèo...
Huyết khí trên người Chiến binh bất tử vẫn chậm rãi bốc lên hồi phục vết thương trên người nó.
Khác với vẻ mặt hung dữ ban nãy, gương mặt Chiến binh bất tử hiện tại lại vô cùng ngây ngốc, không có biểu cảm bị dây xích kéo bước đi theo sau lưng Ma Chấn.
" Phụt..."
Nộ Quỷ khẽ đẩy mặt nạ lên, nhổ ra một ngụm máu nhịn từ nãy giờ, buồn bực nói:
" Mẹ... Tên đó đúng là biết làm trò. Nếu hắn không thả con quái vật đó ra thì đâu có xảy ra chuyện này."
" Ý ngươi là sao?" Cao Lãng nhíu mày.
" Chiến binh bất tử vì sự hiếu chiến của nó, vậy nên luôn được nuôi nhốt canh giữ cẩn mực. Bây giờ nó vô cớ xuất hiện ở đây, không phải cố ý ngươi sẽ tin sao?" Cuồng Quỷ nói.
" Nhưng ban nãy bọn ta có gặp nó xuất hiện ở tầng hai." Viêm Ấu Lăng nói.
" Đó chỉ là phương thức che mắt người ngoài thôi." Cuồng Quỷ đáp lại:
" Nếu không tin ngươi có thể chạy ra bên ngoài kiểm tra, xem đám lính canh gác có còn ở vị trí cũ nữa không? Bây giờ sạch ngay cả dấu chân cũng không có."
" Đủ rồi."
Dương Chí quát nói:
" Chuyện này là sai phạm của ta. Lúc nhìn thấy nó xuất hiện ở tầng hai, ta phải ngay lập tức nghĩ tới hắn thả Chiến binh bất tử ra để kiểm tra thực lực của chúng ta mới phải."
" Hai chúng ta luôn giao thủ ở Phía Tây đại lục thì không sao. Dù gì không có cách này cũng có cách khác để điều tra thôi. Chủ yếu là hai vị đến từ phía Đông này."
Cuồng Quỷ hất đầu lên.
" Cũng may hai người còn chưa ra tay nhiều. Thông tin bọn hắn thu thập cũng chẳng có bao nhiêu."
" Nơi này không còn an toàn nữa, để ta sắp xếp một khu vực khác." Dương Chí nói.
Nộ Quỷ buông lời:" Nên là như thế."
Đám người bọn hắn sau khi dọn dẹp sơ qua xoá đi dấu vết còn để lại, sau đó liền nhanh chóng rời đi, vòng qua từng dãy hành lang tiến vào một khu vực khác.
Cả toà pháo đài này bên trong phải có hơn ba trăm tầng.
Mỗi tầng lại được xây dựng từng khu vực vô cùng rộng lớn.
Trong đó trăm tầng đầu tiên là khu vực người ngoài có thể thoải mái qua lại, chỉ cần xác nhận vượt qua từng lớp binh lính là có thể thoải mái sử dụng từng căn phòng trống bên trong.
Khu vực này có thể giao tranh trong phạm vi cho phép, sau khi đổ nát sẽ có người xây dựng lại.
Trăm tầng tiếp theo là khu vực dành cho người có thân phận, bọn hắn được sắp xếp phòng ở riêng biệt và từng khu vực xa hoa chu đáo.
Khu vực này nghiêm cấm giao tranh, để có thể đảm bảo an ninh tuyệt đối.
Vậy nên lời nói khi trước của Dương Chí, chỉ là lời nói trêu đùa mà thôi.
Hơn trăm tầng còn lại, sắp xếp giống y như hơn trăm tầng giữa. Chỉ có duy nhất một điều khác biệt, đó là khu vực của Nạp Lan gia tộc.
Chỉ có người Nạp Lan gia tộc hay kẻ được Nạp Lan gia tộc cho phép mới có thể lên trên.
Khu vực Dương Chí dẫn bọn hắn đi bây giờ, là khu vực trăm tầng giữa.
Hắn sắp xếp từng căn phòng một cho từng người, bên trong chi tiết đầy đủ, nhìn có vẻ rất đơn sơ, nhưng lại vô cùng chắc chắn và cứng cáp.
" Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai ta sẽ dẫn các ngươi đến đấu trường." Dương Chí nói xong liền rời đi.
Từng người tách ra đi về căn phòng mình được sắp xếp.
Cao Lãng nhìn về phía Viêm Ấu Lăng:" Ngươi vẫn chưa cho ta biết mục đích đến đây của ngươi là gì?"
" Ta cần phải cho ngươi biết sao?" Viêm Ấu Lăng hỏi lại.
Cao Lãng nhún vai, dù sao hắn cũng không thích quan tâm lo chuyện bao đồng.
Viêm Ấu Lăng trầm ngâm trong giây lát, khẽ nói:" Ngươi không tệ, Cao An An ít ra còn có một người ca ca tốt."
Buông ra câu nói, liền rời đi. Để lại Cao Lãng đằng sau nhìn với ánh mắt khó hiểu.
...
Ngày hôm sau.
Nghỉ ngơi một đêm yên bình, Cao Lãng sau khi tỉnh dậy liền tiến đến trước cửa căn phòng Viêm Ấu Lăng.
" Viêm... Viêm Quỷ."
Cao Lãng hô lên.
Chờ lát không có ai đáp lời, hắn sử dụng thần hồn quét vào bên trong, nhận thấy bên trong không có một bóng người.
Lạch cạch...
Cao Lãng cẩn thận mở cửa tiến vào căn phòng.
Bên trong căn phòng mọi thứ vô cùng ngăn nắp, ngay cả chiếc giường bên trên cũng đơn sơ vô cùng, chưa hề có dấu vết được người chạm qua.
" Có chuyện gì vậy?"
Từ bên ngoài căn phòng, Nộ Quỷ và Cuồng Quỷ tiến đến nói.
Cao Lãng xoay người rời khỏi căn