Ầm ầm. . .
Vị lão tổ lớn tuổi nhất của Nạp Lan gia tộc tức giận.
Xung quanh cơ thể hắn hình thành từng cơn lốc xoáy linh khí cuồng loạn, đất đá tung hoành.
Thân xác cây khô hắn ngồi bên trong như tiếp thêm sự sống điên cuồng tăng trưởng, từng nhánh rễ cây lan dài bám lên các bức tường xung quanh phòng, nghiền nát nó.
Sự xung động lớn như vậy, tưởng chừng cả căn phòng lăng mộ này phải sụp đến nơi rồi vậy.
" Rơi vào địa bàn của ta. Vậy phải xem ngươi còn sống sót được hay không?"
Lão tổ Nạp Lan gia tộc tức giận quát lớn, khí thế hùng hồn.
Chuyển Luân Vương chậm rãi nghiêng đầu, thân hình hắn di chuyển, lao về phía đám người cao tầng Nạp Lan gia tộc phía sau.
Những nơi hắn đi qua, từng lớp băng mỏng ngưng kết tới đấy.
Rầm. . .
" A a a. . ."
Mặt đất dưới chân đám cao tầng Nạp Lan gia tộc chuyển động. Nó trồi lên hình thành một quyền khổng lồ đánh về phía Chuyển Luân Vương, ngăn chặn hắn.
Lão tổ Nạp Lan gia tộc liếc mắt, xung quanh Chuyển Luân Vương tiếp tục hình thành hai bức tường đất dày đặc mục đích đè nát hắn bên trong.
" Mau chạy, Hoá Thần Cảnh ra tay, còn đứng gần đây chỉ có chết. . ."
Được lão tổ cứu sống, Nạp Lan gia chủ không nói hai lời. Sau khi loạng choạng rời khỏi khu vực dư âm, liền xoay người cắm đầu chạy.
Những người xung quanh hắn, thì bật hết sức bình sinh lên chạy. Ngay cả đầu cũng không dám ngoái lại nhìn.
Chuyển Luân Vương khẽ thở dài.
Vốn định dùng đám người Nạp Lan gia tộc ra uy hiếp, ai ngờ tên lão tổ kia sớm nhìn ra mục đích của hắn, liền ra tay ngăn chặn lại rồi.
Hoá Thần Cảnh nhị trọng. Sống tầm này tuổi rồi, cũng không phải ăn chay.
" Hừ. . . Người Địa Cung các ngươi ngoài việc đầu trộm đuôi cướp ra, có gan dám đối đầu trực diện với ta?" Lão tổ Nạp Lan gia tộc hừ lạnh.
" Nơi này là địa bàn của ta, toàn bộ căn phòng này có thể biến đổi kết cấu hình dạng theo ý ta muốn. Ngươi đừng hòng chạy."
Chuyển Luân Vương lạnh nhạt:" Trước khi có câu trả lời thoả mãn, ta không có ý định chạy."
Chợt con ngươi Chuyển Luân Vương phía sau chiếc mặt nạ co rút, hơi thở bỗng chốc hỗn loạn.
Bên trong thân cây đang dần mở rộng.
Loạng choạng bước ra hai cỗ thi thể với con ngươi màu trắng kết tơ máu không có tròng mắt.
Bọn hắn, chính là kẻ Chuyển Luân Vương cần tìm.
" Bây giờ, liệu có thể thoả mãn được ngươi?" Lão tổ Nạp Lan gia tộc âm trầm hỏi.
Ầm. . .
Xung quanh Chuyển Luân Vương, băng tinh ngưng kết, lan rộng ra toàn bộ căn phòng, đối kháng với uy thế của lão tổ Nạp Lan gia tộc.
" Sử dụng thi thể Hoá Thần Cảnh làm khôi lỗi, không cho bọn hắn được yên nghỉ. Ngươi đây là đang khinh nhờn cường giả đời trước." Chuyển Luân Vương tức giận.
" Ha ha ha. . . Người chết đã chết. Ta đây là cho bọn hắn cơ hội thứ hai để tiếp tục chinh chiến. Cải tạo bọn hắn trở thành Chiến binh bất tử của Nạp Lan gia tộc ta. . ."
" Đối chiến với ba vị Hoá Thần Cảnh. Dư vị phải đối mặt với tiền bối đời trước không biết như thế nào?" Lão tổ Nạp Lan gia tộc cười lớn.
" Giếtt ngươiiii. . ."
Chuyển Luân Vương khàn giọng.
Hắn như kẻ điên lao thẳng về phía Lão tổ Nạp Lan gia tộc, bàn tay lạnh lẽo đưa ra. Một móng vuốt băng giá của quỷ hình thành bóp nát toàn bộ những thứ nó đi qua.
Thi thể hai vị Hoá Thần Cảnh Địa Cung đứng ra ngăn chặn, bọn hắn chỉ phối hợp ra tay, đã dễ dàng hoá giải móng vuốt ấy.
Lão tổ Nạp Lan gia tộc cười gằn. . .
Ba vị Hoá Thần Cảnh nhị trọng, giáp công Chuyển Luân Vương.
Toàn bộ khu lăng mộ, cũng vì thế mà rung chuyển. . .
Người bên ngoài sợ hãi nháo nhác, bọn hắn bỏ chạy, rời xa nơi này, tìm một khu vực an toàn quan chiến.
Tiếng người hỗn loạn dò hỏi chuyện gì đã xảy ra bên trong khu vực lăng mộ Nạp Lan gia tộc.
. . .
Khu vực pháo đài.
Bên dưới tầng một. . .
Dương Chí và Ma Chấn giao chiến với nhau đã rơi vào tình cảnh lưỡng bại câu thương.
Cả hai đều hơi thở hỗn loạn, thương tích đầy mình trừng mắt nhìn nhau.
" Ta vốn tưởng ngươi thực lực dần kém đi? Hoá ra bao năm là đang che giấu." Ma Chấn nói.
" Ngươi vẫn cứng đầu như vậy, lần này không nhường ta một trận được sao?" Dương Chí cười nhẹ.
Rầm. . .
Đoàn người Nạp Lan gia tộc bên ngoài xông vào, quân số đông đảo.
Bên trong quân số đó, còn lẫn vào rất nhiều người không phải Nạp Lan gia tộc, đi theo hóng biến.
Tuy bọn hắn bị ba vị Địa Cung ra tay ngăn chặn, nhưng dù thực lực có cao, thì thiểu số vẫn không chặn được đa số.
Bọn hắn vẫn để sót được vài tên cá lọt lưới chạy qua.
Trong đó Nguyên Anh Cảnh cường giả, cũng phải có vài tên.
Sau khi xông vào, đám người nhìn thấy Dương Chí đang suy yếu, không ai thả câu ngoan thoại, tranh nhau xông lên tấn công hắn.
Linh khí xung quanh hỗn loạn, màu sắc ngập tràn. Sát khí nồng nặc.
Dương Chí thở gấp, hắn bây giờ bị suy yếu, đối phó một hai người còn được. Nhiều người thế này, hắn căn bản không thể chống lại.
Đáng tiếc thực lực suy yếu, bỏ chạy cũng là việc khó khăn.
Rầm. . .
Đột nhiên Ma Chấn bên cạnh ra tay, ngăn chặn đám người đối phó với Dương Chí trong ánh mắt ngơ ngác của hắn.
Một tay Ma Chấn xô mạnh Dương Chí, cấp tốc bỏ chạy, hét lên:" Còn không mau chạy, muốn chết sao?"
" Ma Chấn, ngươi giúp đỡ người của Địa Cung, chính là phản bội lại Nạp Lan gia tộc sao?" Một tên Nạp Lan gia tộc hét lên.
Dòng người hỗn loạn, căn bản là không thể kiểm soát.
" Các ngươi cướp con mồi của ta. Lão tử bỏ nghề, từ