Tầng trên pháo đài.
Người bên trong phần lớn đã rời đi, chỉ còn lại một ít binh lính đứng canh gác ở các tầng hành lang.
Cộc. . . Cộc. . .
" Ai?"
Tiếng bước chân âm vọng vang lên, khiến đám binh lính cảnh giác giương vũ khí.
Bóng người còn chưa xuất hiện, từng dòng hắc khí mờ nhạt đi qua người bọn hắn, vì chỉ giống như làn khói đen, đám binh lính chỉ nhìn qua liền mặc kệ, ánh mắt vẫn luôn tập trung hành lang tầng dưới.
Vụt. . .
Xèo. . . Xèo. . .
Bất ngờ những làn hắc khí mỏng manh ấy chuyển động.
Chúng như có linh tính di chuyển nhanh chóng chui vào bên trong từng ngõ ngách của bộ giáp, xâm nhập vào cơ thể đám binh lính, thiêu đốt da thịt bọn hắn.
" Gaaa. . ."
Mùi thịt nướng bốc lên, đám binh lính hét thảm thiết, đau khổ nằm xuống mặt đất, dù cho là Linh Hải Cảnh hay Linh Đan Cảnh, cũng đều có kết cục giống nhau.
Dị Bạch Vô Thường chậm rãi dẫn Cao Lãng và Cuồng Quỷ tiến lên tầng trên. Mỗi lần bọn hắn đi qua một tầng, Dị Bạch Vô Thường liền ra tay giết sạch người trên tầng đó, không bỏ qua một ai.
Từng thi thể nằm ngổn ngang, từng làn khói xanh khét lẹt bốc lên thể hiện sự chết chóc lan dần lên các tầng.
Mục tiêu của bọn hắn, chính là trăm tầng cao nhất của Pháo đài, khu vực của đám người Nạp Lan gia tộc.
Vì được bảo hộ bí mật cao, không ai biết trăm tầng đó có những gì, ngoại trừ người của Nạp Lan gia tộc.
Trước khi mặt trời mọc, người Địa Cung sẽ điều tra rõ ràng chuyện đó.
. . .
Trên con đường đi tới Pháo đài.
Đám người Đại trưởng lão Nạp Lan gia tộc bị ngăn chặn lại.
Tiếng chém giết liên miên, từng tiếng gào khóc rên la thảm thiết.
Hơn năm mươi tộc nhân của Nạp Lan gia tộc bị ngăn chặn, chỉ với ba bóng người của Địa Cung.
Dị Hắc Vô Thường, Dị Đầu Trâu và Dị Mặt Ngựa.
Một vị Nguyên Anh Cảnh cửu trọng, hai vị Nguyên Anh Cảnh bát trọng.
Hắc khí che phủ cả vùng trời, hiện lên hư ảnh một vị Hắc Vô Thường trên tay cầm lấy cây liềm kỳ dị, hai bên cạnh hắn là một trâu, một ngựa với ngọn lửa màu xanh bốc trên cơ thể.
Đám người Nạp Lan gia tộc có năm vị Nguyên Anh Cảnh bát trọng, hơn mười vị Nguyên Anh Cảnh khác, nhưng vẫn chỉ là đau khổ chống đỡ mà thôi.
Sau lưng người Nạp Lan gia tộc hiện lên hư ảnh từng bức tường thành vững chãi, từng lớp kiến trúc kiên cố dường như không thể bị phá hủy.
Những kẻ dưới thực lực Nguyên Anh Cảnh đứng đằng sau bức tường, cật lực đau khổ chống đỡ.
Rầm. . . Rầm. . .
Ba hư ảnh Địa Cung điên cuồng công phá, bọn hắn như những kẻ điên loạn tấn công không có chủ đích, hao mòn dần từng lớp một.
" Ha ha ha. . . Nghe tin Nạp Lan gia tộc là gia tộc phòng thủ cứng rắn nhất trong Ngũ Gia. Để ta coi coi, ngươi có cứng như lời đồn hay không?" Dị Hắc Vô Thường cười lớn.
" Mau tìm cách phá vây. . ." Đại trưởng lão Nạp Lan gia tộc nói.
" Đại trưởng lão, bọn chúng là muốn kéo dài thời gian, đòn tấn công liên tục ngăn chặn các hướng đi. Căn bản là không thể phá được." Một tên trưởng lão Nạp Lan gia tộc bên cạnh đáp.
. . .
Trăm tầng cao nhất của Pháo đài.
Cao Lãng ngay khi vừa đặt chân vào nơi đây, hắn liền bị choáng ngợp bởi nó.
Toàn bộ không gian tầng trên giống như một toà đại sảnh rộng lớn, kiến trúc cổ lão.
Cuối đại sảnh là một cánh cổng rộng lớn nối với tầng trên.
Khu vực này giống như một vùng không gian ngăn cách hai thế giới riêng biệt vậy.
Nó thể hiện rõ địa vị người Nạp Lan gia tộc tại nơi đây.
Dị Bạch Vô Thường không tiếp tục lên tầng trên. Mà hắn cẩn thận di chuyển từng ngóc ngách của đại sảnh này, loay hoay sắp đặt trận pháp.
Mất nửa giờ thời gian, hắn mới hoàn thành xong trận pháp của mình. Lúc đấy mới quay sang gọi Cao Lãng và Cuồng Quỷ:
" Sau khi lên tầng trên thì chia ra, ta tiếp tục lên tầng cao nhất, còn các ngươi làm nhiệm vụ của mình đi."
Cao Lãng mở miệng:" Đại nhân, vậy còn nhiệm vụ của ta thì sao?"
Dị Bạch Vô Thường liếc mắt:" Ám Quỷ làm thay nhiệm vụ của ngươi, còn ngươi làm thay nhiệm vụ của hắn. Thu thập toàn bộ tài nguyên ở xung quanh các tầng, cái gì không thu được thì hủy nó đi."
" Việc nhẹ lương cao, cái này ta thích. Đại nhân ngài yên tâm." Cao Lãng nhếch miệng.
Dị Bạch Vô Thường khẽ gật đầu, không quản người bên trong, khí thế điên cuồng bộc phát, hắc khí lan tràn ra các sảnh.
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất tiến lên các tầng, mỗi một tầng đi qua, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt.
Cao Lãng nhìn sang Cuồng Quỷ:" Nhiệm vụ của ngươi là gì vậy, bây giờ có thể cho ta biết rồi sao?"
" Tìm ra khu vực chứa Chiến binh bất tử, phá hủy toàn bộ." Cuồng Quỷ chậm rãi nói.
" Thứ lỗi." Cao Lãng nói.
Cuồng Quỷ nhẹ lắc đầu, nắm tay siết chặt. Con ngươi dần trở nên lăng lệ.
Ngay sau đó cũng liền tiến lên tầng trên, chỉ để lại mình Cao Lãng bên trong.
" Được rồi."
Cao Lãng thoải mái duỗi người, làm nóng cơ thể:
" Tử Văn, có túi trữ vật nào rộng rãi không."
" Địa giai nhẫn trữ vật, 4000 điểm năng lượng một chiếc, diện tích bằng nửa Bạo Nộ Đấu Trường. Thiên giai nhẫn trữ vật, 45000 điểm năng lượng một chiếc, diện tích nhét được cả toà pháo đài này." Tử Văn trong đầu đáp.
" Lấy Thiên giai trữ vật đi, ta giàu mà." Cao Lãng nhếch miệng.
Tinh. . .
Tiêu hao 45000 điểm năng lượng, nhận lấy Thiên giai nhẫn trữ vật, Nhẫn Phong Linh.
Điểm năng lượng hiện có, 38334 điểm.
" A a a. . . Lâu lắm rồi mới tiêu sảng khoái như vậy." Nhìn chiếc nhẫn xinh đẹp trên tay, Cao Lãng