Bờ sông Nile, giữa những hàng hoa sen xanh xinh đẹp, một thiếu nữ mỹ lệ đang đứng chắp tay khẩn cầu. Nàng sở hữu một mái tóc đen dài, đôi mắt nhắm lại những hiện rõ nét mi dài cong vuốt, làn da bạch ngọc, dáng người thon gọn yểu điệu khoác lên một bộ y phục đen tuyền, sa y như sương sớm xung quanh càng khiến nàng trở nên mờ ảo.
Nàng quỳ xuống, giọng nói thiết tha nhìn vào làn nước sông huyền ảo:
- Hỡi nữ thần Haby, người mẹ sông Nile vĩ đại của Ai Cập, xin người hãy che chở cho đứa con của người, hoàng tử Menfuisu. Cầu xin người hãy vươn tay giúp đỡ cho người em nhỏ bé của ta. Ta nguyện trả bất cứ cái giá nào, chỉ cầu Menfuisu tỉnh lại.
Sau khi nàng khấn nguyện, làn nước sông Nile bỗng ánh lên một ánh sáng huyền diệu rồi biến mất.
Trước một cổng điện âm u đen tối, xung quanh có áng mây dập dờn, từng hồn ma lũ lượt kéo vào, hai bên điện có ngưu đầu mã diện đứng canh. Ngẩng đầu lên ta có thể thấy được ba chữ uy nghiêm tạc trên cổng điện “Diêm La Điện”.
Aki đứng trước điện Diêm La nhìn vào, sờ mũi nghĩ:
- Này vui nha, không lẽ Diêm La điện có thật sao?
Sau đó hắn liền tiến vào trong chính điện. Giữa điện lúc này có một trung niên nhìn rất oai phong, người cao tám thước, da đen tuyền, râu dài, đầu đội mũ chuồn chuồn thời xưa. Nhìn thì uy nghiêm lắm, nhưng dưới sự quan sát kỹ lưỡng của Aki, hắn phát hiện, hai mắt của trung niên này nhắm lại, khóe miệng còn chảy ra một ít nước miếng. Thì ra... hắn đang ngủ a!
Aki vội che miệng, ngăn bản thân cười ra tiếng. Hắn đánh tiếng ho lên vài cái:
- Khụ!
Theo tiếng ho của hắn, người nho sinh ngồi bên dưới vị trung niên kia liền nhận ra, tiến lên lay lay trung niên nhân vài cái, nhỏ giọng nhắc:
- Đại nhân, đại nhân.
Trung niên kia rốt cuộc tỉnh lại. Hắn mơ màng nhìn Aki, lắc đầu cho tỉnh táo một chút, cất tiếng hỏi:
- Ngươi là?
- Ta là Aki Matsuri, người mới chết hôm nay. _ Aki rất bình thản trả lời.
Sau đó hắn lại nghi ngờ nhìn trung niên kia:
- Ngươi là Diêm La Vương?
- Đúng vậy. _ Không hề thấy vẻ mặt kì quái của hắn, Diêm La Vương gật đầu khẳng định.
Aki nhìn nho sinh bên cạnh:
- Vị này chắc là phán quan đi? Nơi của các ngươi làm việc rất không quy củ. _ Ừm, xuống Diêm La điện mà còn bình thản như vậy. Aki đúng là có phong cách, không hổ là thiên tài đệ nhất giới kinh doanh Nhật Bản.
Phán quan nghe hắn nói không những không giận, ngược lại ngượng ngùng gật đầu:
- Để ngươi chê cười. Ngươi đợi chút, ta sẽ tra Sinh Tử Bộ xem về ngươi. _ Dứt lời liền bước xuống mở Sinh Tử Bộ tra xét.
Qua một lát, vị phán quan kia ngẩng đầu lên, lo lắng nhìn Diêm La Vương, lại thương cảm nhìn Aki nói:
- Đại nhân, hắn là Aki Matsuri, khi còn sống làm cả chuyện tốt lẫn chuyện xấu. Hắn... hắn... _ Nói tới đó liền do dự lấp lửng.
- Nói! _ Diêm La Vương không hiểu chuyện gì, đập bàn quát.
- Hắn hưởng thọ tám mươi tuổi. _ Phán quan không biết làm sao, cúi đầu nói.
- Cái gì? _ Lần này là Diêm La Vương và Aki đều bất ngờ.
- Ta năm nay 24 tuổi. _ Aki vô cùng chắc chắn nói với phán quan. Diêm La Vương cũng nghi ngờ nhìn lại.
Sau đó lập tức đập bàn kêu:
- Truyền Câu Hồn La Sát.
Một nữ nhân xinh đẹp như yêu tinh, nàng có mái tóc màu đỏ dài được cột cao, dáng người nóng bỏng, quần áo vô cùng hở hang, chỉ miễn cưỡng che được những bộ phận chính.
Nàng tiến vào liền nháy mắt với Aki và phán quan, õng ẹo nói với Diêm La Vương:
- Ai nha, đại nhân. Người ta còn nhiều chuyện phải làm lắm nha. Người tuyên người ta vào đây làm gì? Có phải muốn phối hôn cho ta với soái ca này không? Ai nha, người phải hỏi ý người ta trước đó nha. _ “Soái ca” ở đây đương nhiên là chỉ Aki rồi.
- Cô nương, tuyệt đối không phải. _ Aki cười, lùi một bước né khỏi tay nàng vươn tới.
- Ai nha, soái ca, làm gì lạnh lùng vậy? Người ta chỉ giỡn thôi nha. _ Câu hồn la sát cũng không để ý, tiếp tục cười đùa với hắn.
- Đùng! _ Diêm La Vương tức giận đập bàn một cái.
Ngài chỉ vào Câu Hồn La Sát hỏi:
- Câu hồn, việc của ngươi là đưa hồn người đã chết về. Người ta chưa chết ngươi đưa về đây làm chi vậy? Hắn hưởng thọ tám mươi sao bây giờ đã xuống?
Câu Hồn La Sát nghe Diêm La Vương hỏi thì giật mình nhìn lại. Nàng chỉnh lại tác phong chắp tay tâu:
- Đại nhân. Giờ Dậu hôm qua có một tai nạn máy bay. Người trên đó tổng cộng hơn 200 người. Gần đây thiên tai lũ lụt rất nhiều. Thần không thể tự mình quản hết được nên mới phái người đến đó thu hồn. Hồn của vị này là thu được từ trong lần đó. Không hiểu có chuyện gì xảy ra. _ Lời tâu rành mạch, rõ ràng, tác phong nghiêm túc, hoàn toàn không có chút gì giống người đùa giỡn ban nãy.
Diêm La Vương nghe vậy liền nhìn qua phán quan. Phán quan cúi xuống tra xét liền ngẩng lên tâu:
- Đại nhân, đúng là người này có một kiếp nạn năm 24 tuổi. Nhưng nhân họa đắc phúc, trong người có tử vi tinh chiếu mạng, không chết được ạ.
Nghe lời phán quan, mặt Câu Hồn La Sát trắng bệch vội quỳ xuống:
- Ti chức làm việc thất trách. Mong đại nhân phán tội.
Diêm La Vương đã hiểu rõ mọi chuyện, nhưng cũng không muốn phán tội nàng. Câu Hồn La Sát làm việc vô cùng nghiêm túc, lỗi này là phạm lần đầu tiên. Ngài liền phất tay, một luồng tiên lực nâng Câu Hồn La Sát lên:
- Thôi, lần đầu phạm lỗi nên tha. Ngươi lui xuống đi. _ Câu Hồn La Sát liền tạ ơn, đứng lên lui xuống.
Diêm La Vương nhìn Aki, không biết làm sao, có chút lúng túng nói:
- Thật có lỗi, cấp dưới làm việc thất trách, làm phiền đến ngươi.
Aki ngược lại không sao cả, nhún vai nói:
- Không có gì. Chỉ là bây giờ ta làm sao đây? Đi đầu thai? Hay ở đây luôn? Thi thể ta chắc bị cá ăn rồi, không hồi sinh được đâu. _ Hắn căn bản không có gì lưu luyến lắm nên cũng không tức giận mấy. Chỉ lo lắng tương lai chút thôi.
- Đâu được. Người sống sao có thể ở điện