Từ văn phòng đi ra, trên đường đi trở về phòng học, Vương Chí Kiệt một mực cúi đầu.
Tần Kha đã nhận ra, nhưng không lên tiếng.
Thiên tài nha, có chút phiền não cũng là bình thường.
Khi sắp đến cửa lớp phòng, Vương Chí Kiệt rốt cuộc không nhịn được mà lên tiếng.
“Tần Kha, ngươi có linh nguyên từ bao giờ? Xuất hiện linh nguyên cũng không nói cho ta biết, thế mà còn sở hữu một cái dị năng, là hệ không gian đúng không?”Tần Kha nghiêm túc nói: “Nếu ta nói là xuất hiện ngày hôm qua, ngươi tin không?”“Thôi đi, dù ta không đi học được mấy buổi, nhưng cũng không ngu xuẩn như vậy, nếu như hôm qua ngươi mới có linh nguyên, ngươi có thể mạnh như vậy sao?”Vương Chí Kiệt thở dài một tiếng: “Thật ra ta biết, ngươi chắc chắn đã có linh nguyên từ lâu rồi, nhưng sợ ta bị đả kích, cho nên vẫn giấu diếm ta, huynh đệ tốt, có lòng rồi.
”Tần Kha lắc đầu: “Không, ngươi hiểu lầm, ta căn bản không sợ ngươi chịu đả kích.
”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt +345!]Khóe miệng Vương Chí Kiệt giật giật vài cái, dựng thẳng ngón giữa với Tần Kha, nghĩ thầm còn cần tên huynh đệ này nữa hay không?“Một tháng sau ngươi có thể ghi danh đại học Linh giả, còn ta, trong cơ thể không có linh nguyên, không có hi vọng vào đại học Linh giả, xem ra chỉ có thể đi nướng khoai thật rồi!”Vương Chí Kiệt vừa nói vừa lắc đầu: “Đáng tiếc…”Tần Kha khó hiểu: “Đáng tiếc cái gì?”Vương Chí Kiệt thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía bầu trời ngoài hành lang: “Thiếu một thiên tài như ta, không biết đại học Linh giả Vân Thành có thể chống đỡ được bao lâu!”Hai mắt Tần Kha tỏa sáng, chỉ xuống mặt đất: “A Kiệt, ngươi nhìn này, đây không phải mặt ngươi sao? Sao đang yên đang lành ngươi lại không cần mặt rồi?”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt +456!]Có rất ít người có thể làm Vương Chí Kiệt cạn lời, Tần Kha tính là một.
Vương giả mạnh miệng, há chỉ là hư danh?Tần Kha khoác tay lên vai Vương Chí Kiệt, an ủi: “Đừng uể oải, không có linh nguyên thì không vào được đại học Linh giả, nhưng chỉ cần học tập cho tốt… Ngươi vẫn có hi vọng thi đỗ một trường đại học bình thường.
”Vương Chí Kiệt hơi suy tư: “Nói thì nói như vậy, nhưng bây giờ chỉ còn một tháng nữa là thi đại học, thành tích của ta kém như vậy, mặc dù ta rất thông minh, nhưng một tháng khẳng định là không đủ… Tần Kha, ngươi cảm thấy thế nào? Trong một tháng, ta có thể học tất cả tri thức, thi đỗ đại học không?”“Ngươi muốn nghe nói thật hay là nói dối?”“Đương nhiên là nói thật!’“Được rồi, vẫn là nói dối đi, khẳng định là có thể! Bằng vào sự thông minh và tài trí của ngươi, nhất định có thể thi đỗ.
”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt +789!]“Có đôi khi, ta thật sự muốn xé nát cái miệng này của ngươi.
”Vương Chí Kiệt lại dựng thẳng một ngón tay giữa, hung hăng khinh bỉ Tần Kha một phen.
Hai người trở lại lớp học, tiết học mới bắt đầu không bao lâu.
Vừa vào lớp học, Tần Kha liền cảm nhận được ánh mắt âm tàn của Lý Minh.
Khác với thường ngày, hôm nay Tần Kha nghe