“Nếu ngươi không tin, vậy ta cũng hết cách!”Tần Kha rất bất đắc dĩ, hắn nói thật lại không có một ai tin tưởng.
Nhớ lại cảnh tượng Tần Kha móc cục gạch từ hư không, Hứa Diệu Âm lại nhịn không được tò mò.
“Dị năng của ngươi là gì? Sáng nay thấy ngươi móc cục gạch từ hư không giống như trong video, chắc là dị năng hệ không gian đúng không?”Tần Kha gật đầu: “Không khác lắm.
”“Ngươi đừng thừa nước đục thả câu, cả nước có rất ít người có dị năng hệ không gian, nếu như ngươi sở hữu một dị năng hệ không gian thật, vậy ngươi thậm chí có thể không cần tham gia thi đại học, mà có thể trực tiếp được mời vào đại học Linh giả.
”“Hay là nói ngươi muốn khiêm tốn, không muốn bị người khác biết? Vậy thì ngươi liền nói cho một mình ta thôi, ngươi yên tâm, miệng ta rất kín, tuyệt đối sẽ không nói cho người khác.
”Tần Kha gãi gãi đầu.
Ngươi kín hay không kín, ta nào biết được… Lại chưa thử qua…Khụ khụ!Nhầm lẫn!Nhầm lẫn!“Cái này sao, chờ có cơ hội sẽ phô bày cho ngươi xem!” Tần Kha khoanh tay dựa vào sau ghế.
“Lại còn thừa nước đục thả câu, hừ, không nói thì thôi, ta còn không muốn nghe nữa kìa!” Hứa Diệu Âm hơi suy tư một chút, nói: “Đúng rồi, tuần này là sinh nhật… sinh nhật ta, đến khi đó nhớ phải đến!”“Được, chỉ cần không có gì bất ngờ, thì ta chắc chắn sẽ đến!’Hứa Diệu Âm hơi khó hiểu: “Không phải là đi sinh nhật thôi sao, còn có bất ngờ gì?”“Bất ngờ chính là chuyện phát sinh ngoài ý muốn mà, ví dụ như ta vị tai nạn xe cộ chẳng hạn, hoặc là ngươi bị tai nạn xe cộ, hoặc là ngươi đi khám phát hiện mình có bệnh nặng gì đó…”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Hứa Diệu Âm +768!]“Phi phi phi! Mau ngậm cái miệng quạ đen của ngươi lại đi!” Hứa Diệu Âm trợn mắt nhìn Tần Kha một chút, trái lại cũng không tức giận.
“Sinh nhật? Ta có thể đến ăn chực không?” Vương Chí Kiệt vẫn đang ngủ đột nhiên lại ngẩng đầu lên.
“Được, đến khi đó sẽ gửi địa chỉ cho hai người các ngươi.
”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Lý Minh +347!]Hả?Tần Kha ngẩn người.
Tên này có bệnh đi!Cửa phòng học, Lý Minh khoanh tay tựa vào khung cửa, một đôi mắt âm tàn nhìn chằm chằm vào hai người vừa cười vừa nói kia!Nhìn thấy kẻ thù của mình anh anh em em với nữ thần của mình, khiến cho Lý Minh sắp cắn nát hàm răng!Dáng vẻ như ăn phải shit của Lý Mình bị Tần Kha thu hết vào mắt.
Hắn cũng hiểu vì sao Lý Minh lại như vậy, nội tâm liền cười hắc hắc.
“Hứa Diệu Âm, đưa tay cho ta!”Hứa Diệu Âm không hiểu ra sao: “Ngươi muốn làm gì?”“Xem chỉ tay cho ngươi.
”Hứa Diệu Âm hơi kinh ngạc: “Ngươi còn biết coi bói?”Tần Kha ngạo nghễ nói: “Tất nhiên! Kha ca của ngươi là ai, không phải chỉ là xem chỉ tay thôi sao.
”Vương Chí Kiệt chớp chớp mắt: Con hàng này còn biết xem chỉ tay? Sao ta không biết?Hứa Diệu Âm hơi do dự một chút, vẫn đưa tay qua.
Tần Kha không khách khí chút