Từ lần trước gặp qua xác khô lâu, từ đó đến nay đã qua bốn ngày. Linh khí trên người ta đã khôi phục một nửa, cảm giác được bước chân cũng nhẹ lên, đi đường vui vẻ rất nhiều, cảm giác đau đớn ở mắt cá chân cũng dần dần biến mất.
Hắc y trẻ tuổi ngoại trừ buổi trưa mỗi ngày cầm lấy huyết châu tới một lần, những thời gian khác rất ít xuất hiện, ta dần bình tĩnh, số lần hắn xuất hiện cũng dần càng ít. Nếu ta có ngạc nhiên hoặc là tâm tình bỗng kinh hãi, hắn sẽ lập tức xuất hiện, nhìn ta có phải hay không lại gây ra họa gì. Cảm xúc của chúng ta bây giờ liên kết càng ngày càng nhạy cảm, đối phương có một chút gợn sóng cũng sẽ biết. Nhưng là ta liên tục cảm thấy rất kỳ quái chính là, hắn đang suy nghĩ gì, ta lại tuyệt không biết rõ, không biết là hắn đã tu luyện tới cảnh giới trình độ bất xâm, hay là gần đây hắn thật sự không có chuyện gì phát sinh.Hôm nay là trăng rằm, mặc dù biết không cách nào hấp thu linh khí, nhưng vẫn nhịn không được đi đến trong sân tắm ánh trăng.Trên mặt đất ngân quang tràn đầy, chỉ chốc lát nhìn thấy vài sinh linh cũng chạy ra, còn có con kia được gọi là địa tinh gì đó. Hình dạng của bọn họ được ánh trăng chiếu rọi vào, tựa hồ cảm giác trở lên nhu hòa rất nhiều, không hề giống trước nhìn qua xấu xí.Nghĩ đến lúc trước thiếu chút nữa biến thành hình dạng của bọn họ, ta lòng vẫn còn sợ hãi, tận lực tránh nhìn vào ánh mắt của bọn họ, ánh mắt vừa mới chuyển qua chỗ khác, bọn họ đã đi tới phía đây rồi.“Nha đầu ngốc.” Một con có vóc dáng tương đối cao mở miệng nói ra, mặt lại có một chút hồng, “Có hay không muốn chúng ta giúp ngươi?”“Ừ?” Ta trừng mắt nhìn, không biết nó đột nhiên nói cái này làm cái gì.Điạ tinh có vóc dáng cao mặt càng đỏ hơn, đầu cúi xuống muốn gấp xuống đến tận cổ: “Chúng ta giúp ngươi một chút, ngươi cho chúng ta hạt châu.”Ta đột nhiên hiểu được, tháo từ trên đầu xuống một cây trâm: “Cái này có thể chứ?” Năm sáu địa tinh kia kích động dị thường, rối rít gật đầu. Ta suy nghĩ một chút, hỏi: “Vậy các ngươi giúp ta trốn đi, chính là trở chỗ mấy ngày hôm trước các ngươi nhìn thấy ta.”“Ngươi là khách quý của hồn đại nhân , chỉ có hồn đại nhân có thể làm cho ngươi trở về.” Địa tinh líu ríu tiếp tục nói.Ta biết vậy nên thất vọng, lại hỏi: “Vậy các ngươi cũng có thể nói cho ta biết nơi này là nơi nào đi? Vị hồn đại nhân kia thân phận là gì.”Địa tinh nhìn chằm chằm cái trâm trên tay ta , mím môi. Ta đưa cho chúng nó cái trâm, bọn họ lập tức mở miệng nói ra: “Nơi này là Minh La giới, Hồn đại nhân là Minh vương người người tín nhiệm nhất.”“Minh La giới?” Ta nhướng mày, Minh La giới là cái gì? Ta như thế nào từ chưa từng nghe qua cái chỗ này. Hồn? Minh vương người người tín nhiệm nhất? Đang muốn hỏi lại bọn họ, nhưng không thấy thân ảnh của bọn họ, mà ngay cả sinh linh khác trên mặt đất, cũng đều giống như trong nháy mắt biến mất. Phát giác được khí lưu có chút biến hóa, ta hơi kinh ngạc đứng người lên, lui về phía sau nhìn lại.Chứng kiến cảnh đó là ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lại có chút ít thần sắc lười biếng , trong lòng đột nhiên ấm áp lên.Lạc Thương.Ta đi về phía trước hai bước, chỉ thấy tay hắn vừa đưa lên, vòng xích trên chân ta liền biến mất , trói buộc trên chân mất,khoảng cách bước chân chạy đến có chút chênh lệch, vừa đến trước mặt hắn, lại ngây ngẩn cả người, ta mới phát hiện thân thể của hắn có chút trong suốt, hai chân cũng chỉ là phiêu phiêu một chút trên mặt đất.Tựa hồ là từ trong mắt ta nhìn ra băn khoăn, hắn mở miệng nói ra: “Đây là hư vô thân (pig: kiểu như phân thân, thân xác ở một chỗ tách linh hồn đến chỗ khác).”Ta bừng tỉnh gật đầu, hư vô thân là linh hồn cùng thân thể tách lìa, là một chú thuật thuộc loại rất khó, hắn còn trẻ như vậy thế nhưng đã sử dụng thành thạo, ta không khỏi nhìn hắn bằng hai mắt ( pig: hix vậy hùi trước nhìn LT bằng một mắt ^__^!!!). Mới vừa phát giác được sau lưng có hơi thở lạnh lùng thổi đến, Lạc Thương đã đem ta kéo ra đằng sau.Bọn địa tinh gọi tới là Hồn đại nhân cùng hắc y nhân bình tĩnh nhìn về phía bên này, mở miệng nói ra: “Thú vị, người phàm thế nhưng cũng có thể tới nơi này.” Thần sắc hắn trong nháy mắt hơi động một chút, lại mang ý đầy khinh miệt , “Hư vô thân chỉ có thể cho ngươi có một nửa linh lực, ngươi cảm thấy có thể xử dụng tưng đấy khí lực đem con hồ ly này mang đi?”Âm thanh Lạc Thương vang lên cũng mang theo chút trêu đùa: “Thử xem liền biết.”Vừa dứt lời, từ dưới chân bốc lên một làn sương mù, sương khói từ từ hội tụ thành vô số hình dáng bàn tay , quấn lấy thân thể của hắn. Hắn vẫn còn chưa động đến phân nửa, cười lạnh một tiếng, không chút nào hoảng, sương mù kia tất cả đều tiêu tán biến mất. Hắn hai mắt mang theo sự trào phúng: “Nếu như ngươi có đầy đủ thân, có lẽ có thể làm cho ta động bằng ngón tay.”Mặt của hắn đột nhiên dừng lại, trong mắt vui vẻ đã biến mất. Ta thăm dò hướng phía sau hắn nhìn lại, lập tức mừng rỡ vô cùng, là Lục Mộc thúc công!“Đối thủ của ngươi là ta.” Lục Mộc thúc công mỉm cười nói, trên tay đỉnh móng vuốt găm tại sau lưng vị trí trái tim của hắn , lại nói, “Không nên cử động, nếu không ta lập tức đâm thủng trái tim của ngươi.”“Tùy tiện.” Hồn giọng nói lạnh ngắt, “Ta chết đi, nàng cũng sẽ chết. Bởi vì, linh thú đan của nàng đã hòa vào máu của ta .”Lục Mộc thúc công mặt liền biến sắc, lại trợn mắt nhìn ta một cái, ta gấp rút cúi đầu xuống núp ở đằng sau Lạc Thương.“Đi.” Lạc Thương tay đưa lên, cả người ta cơ hồ vùi ở trong tay áo rộng thùng thình của hắn, còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã dựa vào hắn cùng nhau bay lên.Ta vốn tưởng rằng mấy ngày nay cơn ác mộng cuối cùng kết thúc, ai ngờ tim đột nhiên đau, ta mặt tái nhợt ôm ngực, nhìn xuống dưới, chỉ thấy Lục Mộc thúc công móng vuốt đã cắm vào giữa phần lưng của hắn, nhìn vẻ mặt kinh dị của thúc công, ta biết là tên hỗn đản Hồn kia dùng chính mình đón lấy móng vuốt.Thừa dịp thúc công ngạc nhiên trong nháy mắt đó, Hồn đã thoát ly khỏi móng vuốt, hai tay phía trước, không biết hắn niệm chú thuật gì, trên mặt đất toát ra một đống Thanh Đằng, quấn lấy hai chân thúc công. Ta còn chưa lấy lại tinh thần, mặt của hắn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, một đạo thanh quang trường kiếm phóng đến, Lạc Thương kéo ta lui về phía sau vừa lùi, thanh quang kia đã phóng đến trước mặt.Lạc Thương xây lên lá chắn linh khí , né tránh đòn công kích này. Hắn hiện tại đã là hư vô thân, lại dẫn theo ta, hành động không có thuận tiện. Ta ghé vào lỗ tai hắn nói: “Ta sẽ tự chiếu cố mình tốt.” Nói hết lời, đã đẩy