Chương 30: Thuận tiện làm một ít
Suốt bao nhiêu năm nay, chưa bao giờ anh nghi ngờ cuộc đời của mình như lúc này...
Phòng Nho Tập là một game thủ, trò chơi anh thích nhất chính là "Suosi". Anh cũng hâm mộ nhất chính là lão đại là La Thành Ngạch Ba Tư ba ba, từ lúc game mới phát hành ID này đã ở đó, hơn nữa còn là một tay súng bắn tỉa lão luyện đến độ trở thành huyền thoại.
Nhưng hôm nay....
Rõ ràng là ID đó, là thần tượng của anh, vậy mà mới vào game đã mất nửa cây máu, lại giống như kẻ ngốc bò trên mặt đất, tránh trái tránh phải, núp lùm sợ ăn đạn.
Anh muốn điên rồi.
Đây thật sự là thần tượng của anh à?
Ai ai tham gia trò chơi này cũng biết, muốn tạo ID thì không thể dùng kí tự đặc biệt, độ dài tối đa 10 chữ, cũng không thể đặt tên trùng với người khác. Nghĩa là, tài khoản kia không phải ai khác, chính là thần tượng của anh.
Nhưng thần tượng của anh sao lại đánh chán như đang ăn cơm vậy chứ?
Anh cảm thấy thế giới quan của mình sắp sụp đổ rồi, nhịn không được bật micro, không ngừng hỏi nhân vật đang chật vật ẩn núp kia có thật sự là ba ba của bọn anh không?
Hà Song Diệp bị chất vấn cũng chật vật vô cùng, động tác cũng rối loạn, không biết làm gì cho phải.
Cô thấy thanh chat có đồng đội bảo cô mở loa, còn chưa rõ ràng, tay đã đã mở lên rồi.
Kết quả liền bị âm thanh tứ phía tập kích...
"Con bà nó, ngươi mua ID của Ngạch Ba Tư à?!"
"Cái thao tác này không khác gì ăn cơm nha."
"Ngạch Ba Tư ba ba, ta không tin ngươi như thế này, có phải đã rất lâu rồi không chơi game không?"
....
Còn rất nhiều câu khó nghe, Hà Song Diệp lựa chọn giả điếc.
Hít sâu một hơi, Hà Song Diệp liếm môi, bật microphone, chưa kịp nói đã nghe Huyền Minh Thạch đi tới: "Đang làm gì vậy?"
Hà Song Diệp sửng sốt, đồng thời sửng sốt còn có Phòng Nho Tập, anh nghe được thanh âm của một nam nhân, không khỏi ngạc nhiên trợn to mắt.
Hà Song Diệp còn bận chằm chằm nhìn màn hình, ra sức chạy trốn, căn bản không công kích được bất cứ ai cho nên cũng không dám quay đầu, sợ rời mắt thì nhân vật liền chết.
"Đang vào trận rồi, tài khoản của anh thật là lợi hại nha!"
"Tắt micro đi."
Huyền Minh Thạch nhức đầu, cái cô nhóc này còn bật cả loa cơ đấy: "Cả loa nữa, ầm ĩ muốn chết."
Một đám đồng đội trong phòng chat còn đang bận chửi Hà Song Diệp hăng say, chỉ có Phòng Nho Tập cùng một người khác nghe được đối thoại của hai người.
Hà Song Diệp tắt hết mấy thứ đi, con chuột trong tay cũng bị đoạt lấy, cô bị Huyền Minh Thạch nhốt trong lòng, phảng phất như được ôm trọn vào ngực.
"Tôi thay cô chơi, cô tự mình đổi chỗ đi." Huyền Minh Thạch không cảm giác được giữa hai người có gì không đúng, toàn bộ sự chú ý đã dồn vào màn hình trước mặt.
Hà Song Diệp mấp máy môi, sắc mặt trở nên hồng đỏ...
Bọt nước trên tóc anh lạnh băng rơi vào gáy cô, Hà Song Diệp run lên, vội vàng đẩy tay không cầm chuột của anh chạy ra ngoài.
Ngạch Ba Tư lúc này chỉ còn một phần ba máu.
Huyền Minh Thạch lập tức lăn một vòng đến phía sau một chiếc máy bay, rút súng từ trong balo sau lưng ra. Cây súng này được trang bị cho nhân vật ngay từ lúc đầu nhưng Hà Song Diệp bận rộn đến độ không thể lấy ra được.
Kích chuột nạp đạn, Minh Thạch có điểm đau đầu, súng này còn chưa được dùng qua cho nên còn mất thời gian một chút. Huyền Minh Thạch bất đắc dĩ, đổi một cây súng khác, đây là loại vũ khí chí mạng anh đã dùng quen tay.
Một giây đồng hồ đổi trang bị, Hà Song Diệp ngạc nhiên nhìn màn hình chớp lóe, sau đó lập tức biến mất.
Nhìn cô tròn mắt, Huyền Minh Thạch hỏi: "Sao vậy?"
Hà Song Diệp chớp mắt, yếu ớt hỏi: "Màn hình bị hỏng à?"
Toàn bộ chỗ máy tính này đều là đồ tốt, Hà Song Diệp dùng qua một lần đã biết, chắc chắn không thể hư được.
Huyền Minh Thạch bật cười: "Tôi mới đổi một khẩu súng, cái kia là hiệu ứng thôi."
Vũ khí này là sự kết hợp tốt nhất trong balo. Nó có thể vừa bắn tỉa vừa đánh trực diện, có thể linh hoạt tháo lắp, rất dễ sử dụng.
Thì ra là vậy...
Hà Song Diệp đỏ mặt, như một tiểu hài tử cái gì cũng không biết, lí nhí hỏi: "Nhưng mà ID này rất lợi hại nha, nãy giờ tôi chơi tệ như vậy có làm nó bị hủy không?"
"Sẽ không."
Huyền Minh Thạch nhếch miệng: "Mới vừa bắt đầu thôi, đừng lo lắng."
Rất nhanh, một đám người kia đã thấy Ngạch Ba Tư trở lại, đổi một khẩu súng, còn lộn nhào trên một cái rồi đi đến tảng đá đối diện. Sau đó, mọi người nhìn thấy một quả đạn đại bác bay vào quần thể sinh vật ngoài hành tinh, thổi bay một đám lớn.
Ngay lập tức, nhân vật Ngạch Ba Tư liền bắt đầu xuất hiện trở lại bảng đấu.
Phòng Nho Tập kích động đến đứng phắt dậy.
Trời ạ, là Ngạch Ba Tư, nam nhân vừa nãy chính là Ngạch Ba Tư, Ngạch Ba Tư là nam!
Theo Internet, Ngạch Ba Tư là một người đàn ông, nhưng không ai biết giới tính và danh tính thực sự của người này. Nhưng hôm nay, Phòng Nho Tập đã xác định được thần tượng của mình là nam, còn có cả bạn gái nữa!
Sau khi Huyền Minh Thạch bắt đầu, thành tích chiến đấu cũng tăng lên, từ một nhân vật bận trốn trái trốn phải, nháy mắt đã tiêu diệt được hơn 30 quân địch, cứ thế cứ thế, đến lúc kết thúc Huyền Minh Thạch đã thành công dẹp loạn hơn 200 tên.
Trò chơi kết thúc, Huyền Minh Thạch rời chỗ, Hà Song Diệp vội vàng đòi anh tạo cho mình một ID mới: "Mau mau giúp tôi tạo một tài khoản đi."
Huyền Minh Thạch nhìn cô một cái.
Hà Song Diệp vội vàng nói: "Tôi vẫn muốn chơi, có thể không?"
Huyền Minh Thạch gật đầu, hỏi Hà Song Diệp: "Có email không?"
Có có.
Hà Song Diệp nhanh chóng đọc mail mình, chăm