Trong vòng tay của bốn cô gái xinh đẹp, được các nàng quan tâm chăm sóc, trong lòng Vũ Lôi Phong cảm thấy thật ấm áp
Được Sinh Mệnh Nguyên Lực từ Hồ Điệp Y truyền vào, cánh tay Vũ Lôi Phong cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều
Nhưng ảnh hưởng quá lớn, lại là chín lần đau đớn cộng dồn lại, bấy nhiêu Sinh Mệnh Nguyên Lực của Hồ Điệp Y vẫn có chút không đủ dùng.
Vũ Lôi Phong không nỡ, hắn nhìn nàng nói
- Điệp Y! Đừng cố, muội vẫn phải chiến đấu mà!
Hồ Điệp Y trừng mắt nhìn hắn, nói
- Ngồi im!
Vũ Lôi Phong giật nảy mình vội vàng im phăng phắc, bốn cái nóc nhà nhìn nhau cười khúc khích, xem bộ dạng của Vũ Lôi Phong lúc này làm bọn họ vui vẻ không thôi
Vũ Lôi Phong cũng vui vẻ, hắn nể mặt mấy người chúng nữ nên không bao giờ quản việc chúng nữ bắt nạt mình, tuy có chút đanh đá nhưng bọn họ đều dựa vào hắn làm chủ
Trong lòng thầm hô khẩu quyết của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, từng chút Nguyên Lực và Linh Hồn Lực cạn kiệt của Vũ Lôi Phong dần dần khôi phục, sau đó là hiệu quả chữa thương đáng kinh ngạc
Hỗn Độn Âm Dương Quyết, tu luyện thì rất chậm, nhưng để khôi phục thì hiếm có công pháp nào có thể so sánh với nó, vừa vận Hỗn Độn Âm Dương Quyết, Vũ Lôi Phong đã cảm thấy cơ thể mình dần dần khôi phục
Hồ Điệp Y cũng nhìn ra tình trạng của Vũ Lôi Phong khôi phục nhanh hơn một chút, ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn
Chúng nữ thì cẩn thận đánh giá toàn thân Vũ Lôi Phong, xác định hắn không có thiếu mất bộ phận nào mới thở phào một tiếng
Mà đoàn viên thì trong nước mắt, nhưng ủy mị vừa xong sẽ đến giờ luận tội.
Linh Nhi ánh mắt sắc bén đầy lạnh lẽo liếc nhìn đũng quần hắn, trên tay từ từ ngưng tụ ra một con dao nhỏ bằng băng
- Lôi Phong yêu quý.
Ta hỏi cái này chút nhé!
Vừa nghe đến đây, Vũ Lôi Phong mồ hôi tuôn ra như mưa, hắn đã sớm biết thế nào cũng bị chúng nữ tra khảo, nhưng không ngờ lại dữ dội đến mức này a
Nhưng Lưu Thiên Kim lập tức phất tay, Tử Vong lực bay đến làm băng trên tay Linh Nhi tan chảy, nàng nghiêm mặt nói
- Linh Nhi! Muội đừng làm loạn, bây giờ không phải lúc!
Hồ Điệp Y cũng nhìn Linh Nhi gật đầu, chỉ còn Trần Lệ là bẽn lẽn đứng một bên ôm chặt tay Vũ Lôi Phong
Lưu Thiên Kim, giải thích
- Đại hội Thập Đại Cường Giả sẽ tiếp tục, mà ngay khi Thập Đại Cường Giả được xác lập, cũng là lúc phong ấn của Thúy Hằng Thánh Địa mở ra, luật lệ của Thúy Hằng Thiên Đế sẽ không còn tác dụng.
- Và đây chính là lúc…đại nạn của Nghịch Phong Minh ập tới
Linh Nhi trầm xuống, Hồ Điệp Y thở dài, Trần Lệ lo lắng nói
- Phong Vân Môn và Tử Vân Tông, Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia đối với chúng ta đã không chết không thôi! Chỉ sợ ngay khi phong ấn giải khai, bọn họ sẽ lập tức gửi truyền âm đi, xuất động đại quân san bằng Phong Lôi Môn và Nghịch Phong Minh, chúng ta tại nơi này cũng sẽ gặp nguy hiểm, còn có mấy người chưởng môn nữa…
Vũ Lôi Phong trấn an chúng nữ
- Không sao đâu! Về phần mấy người ở Phong Lôi Môn cũng như Nghịch Phong Minh, ta đã lo liệu rồi! Việc chúng ta cần lo là việc ở đây!
Chúng nữ nhíu mày nhìn Vũ Lôi Phong, Hồ Điệp Y hỏi
- Huynh đã lo liệu việc ở bên ngoài rồi á? Nhưng làm sao?
Vũ Lôi Phong đánh mắt ra hiệu, Hồ Điệp Y chợt bừng tỉnh, ánh mắt sáng như sao mỉm cười
- Ra vậy! Huynh cũng sớm định trở mặt từ trước rồi đi!
Vũ Lôi Phong cười cười không nói.
Lưu Thiên Kim cũng đã hiểu Vũ Lôi Phong đã giở trò, nàng nói
- Hiện tại, xem như tình huống ở ngoài đã không cần phải lo, Lôi Phong cũng đã đạt quán quân đứng đầu Thập Đại Cường Giả, việc của chúng ta là gì các tỷ muội hiểu chứ?
Linh Nhi lúc này cũng đã nghĩ thông, nàng đáng yêu nói
- Nắm lấy toàn bộ thứ hạng đầu! Còn phải kéo dài những trận đấu thật lâu để Lôi Phong có thời gian dưỡng sức!
Lưu Thiên Kim gật đầu, vuốt tóc Linh Nhi
- Đoán đúng rồi đấy! Linh Nhi xem ra đã biết nghĩ hơn xưa rất nhiều!
Linh Nhi đắc ý cười tươi như hoa nở, Trần Lệ lúc này mới nói
- Nhưng mà Đệ Nhị Thập Đại Cường Giả thì….Chúng ta không xứng đáng a!
Chúng nữ dường như cũng có cùng suy nghĩ với Trần Lệ, nên cả đám gật đầu nhìn nhau, ánh mắt mang theo ý cười sáng lạn
…
Hắc Y trưởng lão tuy cay cú đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghĩa vụ của hắn là điều hành đại