- Gia chủ! Phú Gia lại âm thầm gây khó dễ, bọn họ bán phá giá các loại đan dược cấp thấp về giá vốn, khách hàng của Lê Gia chúng ta đã đổ xô qua bên đó hết rồi!
- Đáng ghét! Bọn khốn Phú Gia này cũng rảnh quá, hết tìm cách hại Tiểu Nguyệt rồi lại chơi đâm sau lưng!
Trong một căn phòng, một trung niên nghiến răng nghiến lợi, xung quanh hắn là hơn chục người đang không ngừng tỏa ra từng luồng sát khí.
Người nọ là Lê Hùng Hải, gia chủ đương nhiệm của Lê Gia.
- Gia chủ! Về phần vải vóc quần áo, đám Phú Gia cũng không tiếc lỗ vốn mà cướp khách của chúng ta, hẳn là bọn chúng muốn dùng kinh tế để ép chúng ta vào bước đường cùng!
- Dường như Giang Gia và Lý Gia cũng âm thầm ủng hộ Phú Gia việc này, giá cả bên họ cũng đồng loạt giảm xuống, tuy không giảm về giá vốn như Phú Gia nhưng giá cả so với thị trường đã là rất phá giá rồi!
- Mảng ẩm thực cũng vậy thưa Gia Chủ! Phú Gia lần này hoàn toàn muốn triệt đường sống của chúng ta!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đáng chết! Đáng chết!
Lê Hùng Hải liên tục đấm vào tay vịn ghế, cũng may hắn chỉ dùng lực thân thể đơn thuần, nếu không sợ rằng cái ghế hắn đang ngồi cũng nát vụn thành bột mịn.
- Gia chủ! Chúng ta phải làm sao đây, báo cáo tài chính tháng này lỗ nặng, mà khoản tiền chúng ta thu vào còn không đủ để đóng tiền lãi cho Phú Gia! Cứ thế này Lê Gia sẽ sụp đổ mất!
Đám người chìm vào im lặng, không ai nói với ai một câu nào.
Lê Hùng Hải mệt mỏi phất tay
- Các vị Trưởng Lão về nghỉ ngơi suy nghĩ đối sách, ngày mai chúng ta tiếp tục họp, cứ ngồi đây thế này không phải ý hay!
- Vậy chúng ta xin cáo từ!
Đám người thở dài rời đi, một mình Lê Hùng Hải ngồi trong phòng, hắn xoa xoa hai thái dương mệt mỏi nhắm mắt lại.
- Phụ thân! Người ăn chút gì đi! Cả ngày nay người không ăn gì rồi.
Đúng lúc này, có hai người đi vào phòng của Lê Hùng Hải, đó là một mỹ phụ và một thiếu nữ đáng yêu.
- Con gái, con thật chu đáo quá! Để con phải lo lắng cho phụ thân như vậy thật xin lỗi.
Cô bé lắc đầu nguầy nguậy, nàng nói:
- Phụ thân đừng trách mình, con tin chúng ta sẽ vượt qua khó khăn này!
- Tiểu Nguyệt nói đúng đó, huynh cũng nên giữ gìn sức khỏe chứ!
Lê Hùng Hải nở nụ cười ấm áp, hắn dang tay ôm nữ nhi bảo bối và thê tử vào lòng.
- Ta cũng tin tưởng như vậy, Lê Gia chúng ta trước giờ sống đẹp giúp đời, ta tin lúc khó khăn này chúng ta sẽ có quý nhân phù trợ!
Vợ của Lê Hùng Hải – Du Tiểu Uyển cũng gật đầu:
- Đúng thế, ở hiền gặp lành, chúng ta sẽ ổn thôi…
Đêm xuống, các sinh vật chìm vào giấc ngủ êm đềm, những kẻ săn mồi bắt đầu rời khỏi hang ổ.
Đa số các Đấu Sĩ đều có thói quen khoanh chân tu luyện vào ban đêm và hoạt động đời sống vào ban ngày.
Bởi vì ban đêm không gian yên ắng, thích hợp ngưng thần tĩnh khí.
Lê Tiểu Nguyệt mở mắt, tâm thần nàng bứt rứt không yên không cách nào tiến vào trạng thái tu luyện, gia tộc đang gặp khó khăn còn không biết có thể duy trì dến ngày tháng nào, cô bé mở cửa ra ngoài hành lang ngắm bầu trời đêm.
Một tay nựng chú chó xù to lớn dưới chân, tay còn lại vuốt ve một bé mèo nhỏ nằm rên trong lòng, Lê Tiểu Nguyệt thở dài.
- Đều tại mình, tại mình mang đến bao khó khăn cho Lê Gia, tại mình mang tư chất SSR nên Phú Gia mới tìm mọi cách gây khó dễ cho Phụ thân!
Cô bé nhìn đăm đăm vào hư không, đôi mắt dần trở nên ướt át, nàng âm thầm khóc vào nửa đêm để phát tiết nỗi buồn trong lòng, lúc ban ngày nàng phải vui vẻ để có thể trở thành chỗ dựa tinh thần cho Phụ thân chiến đấu với khó khăn.
Cô bé hiểu chuyện này tên là Lê Tiểu Nguyệt, vừa tròn 17 tuổi không lâu.
Là nữ nhi độc nhất của Gia chủ Lê Gia đương nhiệm.
Nàng còn có ba người anh trai, nhưng bọn họ cũng chỉ đạt đến thiên phú tư chất R màu lam mà thôi, Lê Gia cũng không tính là gia tộc lớn gì, mặt bằng chung thiên phú không cao mấy, chỉ có một người trong Lê Gia vận khí tốt mang tư chất SR màu tím chính