Nói đến đây, trên mặt lão Vu Chúc hiện ra vẻ kinh thán, khàn khàn nói:- Ta có thể nhìn thấu vạn vật trên thế gian này, nhưng duy nhất chỉ có ngươi là ta nhìn không thấu, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy ngươi ta đã phát hiện ra sự bất phàm của ngươi, cho nên, ta mới mang ngươi về một cái bộ tộc nhỏ.
Cổ Trần nghe thấy thể thì rất kinh ngạc:- Sau đó, ta đần độn u mê trở thành tộc trưởng?- Đúng vậy, ta không ngờ chỉ trong thời gian ngắn như vậy, ngươi đã trưởng thành đến mức này, nằm ngoài dự đoán và hiểu biết của ta, chắc chắn ngươi chính là người đến từ thượng giới.
Lão Vu Chúc nói rất chắc chắn, vẻ mặt đầy tán thưởng nhìn Cổ Trần.
Cổ Trần nghe xong thì không biết phải nói gì, mắt trợn trắng, thượng giới rắm chõ, lão tử đến từ! Hừ, không thể nói, không thể nghĩ đến, hình như lão nhân này có thuật đọc tâm, rất xấu xa.
Cổ Trần vừa nghĩ như thế, sắc mặt của lão Vu Chúc đã cứng đờ, mặt đen cả lại.
Vừa rồi đúng là lão ta đã cảm nhận được một tia dao động tinh thần của Cổ Trần, có thể thông qua đó đọc hiểu được suy nghĩ trong đầu hắn, kết quả cuối cùng lại đen mặt.
- Lão đầu, đây tất cả những chuyện này đều do ngươi thao túng, ngươi nói xem, ta nên báo đáp ngươi thế nào đây?Cổ Trần nói với vẻ mặt âm u, lão nhân này, rất xấu xa, vậy mà tất cả mọi chuyện lại do một tay lão ta điều khiển.
Nhưng Cổ Trần không ngờ lão Vu Chúc lại lắc đầu, cất giọng khàn khàn nói:- Ta không thao túng bất kỳ chuyện gì của ngươi, cũng không có cách nào thao túng ngươi, ta chỉ mang ngươi đến một bộ tộc nhỏ, muốn nhìn thử xem rốt cuộc ngươi có bí mật gì, cũng muốn xem thử xem ngươi sẽ trưởng thành thế nào thôi.
- Chỉ có điều không ngờ, ngươi trưởng thành lại vượt quá dự liệu của ta, mới vài năm ngắn ngủi ngươi đã trưởng thành đến bước này rồi.
- Hắc Ma tộc, bị ngươi diệt sao?Mỗi câu mỗi chữ Lão Vu Chúc nói ra, giọng nói khàn khàn ấy khiến người ta sinh ra cảm giác đáng sợ.
Hai mắt hắn dường như có thể nhìn thấu vạn vật trên thế gian này, khiến Cổ Trần cực kỳ không thoải mái, một tia sáng mông lung bao trùm tử phủ, ngăn cản tất cả thăm dò.
Nếu không Cổ Trần rất nghi ngờ, có phải lão nhân này sẽ nhìn thấy hết tất cả bí mật trên người hắn hay không.
- Rốt cuộc ngươi là ai?Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào lão già tiều tụy trước mắt, người đó là lão Vu Chúc đã từng chết đi của bộ lạc.
Lần này lão Vu Chúc lại nở nụ cười, nụ cười rất hòa ái, lão ta chầm chậm nói:- Ta, chính là Đại Vu Chúc của người bên cạnh Nhân Hoàng đời trước, bị phong cấm sâu trong hư không.
- Ta tới tìm ngươi, là vì tính