Thấy Oa Hoàng đã khôi phục như cũ, Cổ Trần hài lòng cười cười, may mà không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào.
- Cảm ơn! Oa Hoàng mở hai mắt ra, nhẹ giọng nói cảm ơn.
Ánh mắt nàng có chút dịu dàng, nàng chăm chú nhìn Cổ Trần, đây có thể coi là lần gặp mặt đầu tiên giữa hai người, lại nghĩ đến chuyện bản thân cầu quan hệ thông gia lại bị cự tuyệt, trong lòng Oa Hoàng không nhịn nổi có chút xao động, gương mặt đỏ ửng, trông rất mê người.
- Nhân Hoàng, hãy để ta điểm trang cho ngươi! Oa Hoàng dịu dàng cười, đứng dậy sửa sang cho Cổ Trần.
Cổ Trần nghe thế sững sờ, hơi ngây ra, trang điểm? Không phải chỉ có nữ nhân mới làm mấy chuyện đó ư?- Cái này! không cần.
.
Hắn đang muốn cự tuyệt, nhưng Oa Hoàng đã đứng phía sau hắn, trong tay nàng xuất hiện một cây lược ngọc, động tác thành thạo ưu nhã, nàng chải vuốt mái tóc đen thật dài của Cổ Trần.
Cổ Trần lúng túng, chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, đây là lần đầu hắn để nữ nhân chải đầu cho mình.
Tóc Cổ Trần rất dài, bởi vì hắn chưa từng chăm sóc, với lại Cổ Trần cũng chẳng biết nên chăm sóc thế nào, trước giờ đều xõa tung ra, mà hắn cũng quen rồi.
Nhưng trong mắt Oa Hoàng, thân là Nhân Hoàng sao có thể không có sự uy nghi của Nhân Hoàng?Oa Hoàng tỉ mỉ chải tóc cho Cổ Trần, gương mặt hoà thuận vui vẻ, khóe miệng mỉm cười, từ một vị nữ hoàng cường đại mẫu nghi thiên hạ, nay đã biến thành một thê tử ôn nhu hiền lành.
- Nhân Hoàng uy nghi tứ hải.
Vật này chính là Đế Miện do Huyền Đồng ở thiên ngoại tạo thành, là vật do Nhân Hoàng đời trước lưu lại, vẫn luôn được cung phụng trong Tây Mạc Liên Minh của ta.
Nay, Nhân Hoàng giá lâm, đeo vật này vào sẽ uy nghi tứ hải, thống ngự bát hoang, khuất phục vũ nội.
Mỗi chữ mỗi câu trong lời của Oa Hoàng khiến Cổ Trần cảm thấy ngượng ngùng, khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng dẫu sao Cổ Trần cũng đến từ thế kỉ 21, hắn bình tĩnh lại rất nhanh.
- Nhân Hoàng, mời xem.
Không lâu sau, Oa Hoàng vung tay lên, phía trước xuất hiện một chiếc gương gíup soi rõ bộ dạng Cổ Trần.
Nhìn bản thân lúc này đã được sửa sang lại, Nhân Hoàng hơi sửng sốt, hắn ngơ ngác nhìn chính mình trong gương, thậm chí còn hoài nghi, đây là mình thật ư?Người khoác Thanh Đồng giáp, đầu đội Đế Miện, uy nghi hiện rõ, không giận tự uy, như thể biến thành người khác, khiến ai nhìn vào cũng phải kính sợ.
- Cái kia không phải! Rất nhanh, Cổ Trần chú ý tới phía trên Đế Miện có cắm một cây trâm, dùng để cố định Đế Miện với tóc.
Cây trâm này không phải là tín vật lúc trước Oa Hoàng đưa tới hay sao?Oa Hoàng hơi cúi đầu, cười nhạt nói:- Vật này chính là tín vật của ta, Nhân Hoàng, ngươi đã mang vào thì không thể lấy xuống, đại biểu cho ngươi đồng ý.
- Ta!