Cổ Trần vung song quyền đánh xuyên thông đạo, một đường tăng tốc xông tới, lực lượng cường thế vô song đó liên tiếp phá thông phía trước đã bị bít kín.
- A?Từ trong hư vô truyền tới tiếng kinh ngạc, dường như có tồn tại nào đó đã chú ý đến Cổ Trần.
- Thật thú vị, lại còn có thể đánh thông thông đạo, bản tôn thật muốn nhìn xem ngươi có thể làm được bao lâu.
Cùng với tiếng hừ lạnh, một bàn tay to đen như như mực quét tới, ầm ầm đánh sập thông đạo, một lần nữa bít kín thông đạo Cổ Trần vừa mới khơi thông.
Lực lượng cường đại tàn phá bừa bãi, xé nát thông đạo, Cổ Trần đã ở ngoài thông đạo, chỉ có bóng tối hư vô bao trùm hết thảy.
- Mở1Hai mắt Cổ Trần bốc lên hào quang rừng rực, hắn vung quyền liên tiếp, trong phút chốc đánh ra hơn vạn quyền, quyền thế đánh xuyên hư vô, đánh nát hắc ám, một đường giết qua.
- Là ai ở trong bóng tối rình rập ta?Cổ Trần vừa vung quyền vừa hét lên.
Nhất định là bị người ám toán, ban nãy có cường giả đánh nát thông đạo ngăn cản hắn, nhằm khiến hắn không tiến vào được chiến trường hư không.
Nơi này là mảnh đất hư vô, tĩnh mịch chết chóc, bất kì sinh linh nào ngã vào đây đều sẽ bị chìm ngập, đồng hóa biến mất.
Trừ phi ngươi có thực lực cường đại, không bị hư vô đồng hóa, nếu không chỉ có duy nhất một kết cục, chết.
Dưới nguy cơ trùng trùng, Cổ Trần bộc phát ra lực lượng cường đại nhất, nhục thân, tu vi, linh hồn, ba lực hợp nhất, nắm đấm phát sáng, quyền sau nhanh hơn quyền trước, trong chốc lát đánh ra hơn 100 ngàn quyền.
Rầm rầm rầm! Hư vô nổ tung, nắm đấm của Cổ Trần sáng rực đánh xuyên hắc ám nơi này, đánh xuyên qua cả thông đạo đã sụp đổ, một lần nữa tiến vào trong thông đạo hư không.
Vừa tiến vào, Cổ Trần chưa kịp thở lấy một hơi đã gặp lại bàn tay lớn nọ, nó mang theo lực lượng băng diệt vạn vật đánh úp về phía Cổ Trần.
Cả thông đạo lại bị đánh nát.
- Đáng chết! Tốt nhất ngươi đừng để ta biết ngươi là ai!Cổ Trần rống to, tung quyền đánh tới.
Ầm ầm!Toàn bộ thông đạo nổ tung, hư vô hỏng mất, lực lượng cường đại phát tiết tạo nên dao động khủng khiếp.
Bàn tay lớn kia sụp đổ biến mất, Cổ Trần lại mất đi phương hướng, không thấy thông đạo hư không đâu nữa.
Hắn rơi vào mảnh đất hư vô, hoàn toàn mất đi phương hướng, không cách nào tiến vào thông đạo hư không đồng nghĩa với việc không tới được chiến trường hư không, chỉ có thể vĩnh viễn trầm luân ở chỗ này.
- Hừ, dám khinh nhờn tôn thần, đáng chém.
Trong bóng tối truyền đến tiếng hừ lạnh, dần dần tan đi, ánh mắt Cổ Trần sáng lên, rốt cuộc hắn đã nắm bắt được chút khí tức kia.
Kẻ ám toàn hắn đã biến mất, nhưng khí tức của hắn lại bị Cổ Trần nắm được, khí tức đến từ