Bất quá hắn chỉ là một cá nhân, lực lượng cuối cùng cũng là có hạn, không thể nào chống lại cỗ lực lượng vận mệnh chữa trị kia, khiến hắn bắt đầu cảm thấy một loại áp lực vô hình.“Ta lại không tin vận mệnh không thể thay đổi!”Cổ Trần hừ lạnh, hai mắt lấp lóe lên từng đạo ánh sáng chói lòa, sợi tơ quấn quýt lấy nhau lít nha lít nhít, dây dưa rối loạn, vận mệnh trở thành một mảnh rối ren.Cổ Trần và Vận Mệnh nhất tộc đại diện cho hai cỗ lực lượng đáng sợ bắt đầu một cuộc đọ sức lẫn nhau.Thế nhưng lần này đọ sức, Cổ Trần lại rơi vào thế hạ phong, hiển nhiên không địch lại Vận Mệnh nhất tộc.
Dù sao hắn cũng có liên quan đến vận mệnh ảo diệu.Mà Vận Mệnh nhất tộc thì không giống như vậy.- Nhân Hoàng, ngươi vừa mới xúc động vận mệnh?Trong đại điện cũng chỉ còn một người khác, Lão chí tôn Bắc Thương.Hắn nhận ra Cổ Trần có gì đó khác thường, cảm giác được vận mệnh khí tức, lập tức vẻ mặt thay đổi, nghiêm túc vô cùng, tung ra chiêu thức cắt đứt hết thảy khí tức cùng dị dạng trong Hỗn Độn thành.Hô!Cổ Trần nhắm mắt lại, hồi lâu sau lại chậm rãi mở ra, hết thảy khôi phục bình thường.Hắn nhìn lấy lão Chí Tôn, khẽ gật đầu:- Vừa rồi có một cỗ lực lượng hủy diệt sự can thiệt của ta trong vận mệnh.
Ta suy đoán đó chính là Vận Mệnh nhất tộc.- Vận Mệnh nhất tộc?Lão Chí Tôn sắc mặt run lên, ngưng trọng nói:- Bộ tộc này rất thần bí, vô cùng đáng sợ, từng xuất hiện qua một lần ở thời điểm thần chiến.- Xem ra, lần này không tránh khỏi chuyện phải chống lại bọn họ.Lão Chí Tôn lộ ra tâm trạng rất nặng nề, hắn cảm giác được áp lực mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng vọt tới Nhân tộc.
Đó là bách tộc, Thần tộc, Vận Mệnh nhất tộc, ngoài ra còn uy hiếp trùng trùng đến từ thượng thương.Hết thảy mọi thứ đều biểu thị Nhân tộc đã đi đến bước đường cùng!- Tôn giả, có thể hay không giúp ta bắt lấy một tên đầu lĩnh Thâm Uyên Lĩnh Chủ?Cổ Trần thần sắc bất động, trịnh trọng đưa ra một thỉnh cầu.- Bắt một tên đầu lĩnh Thâm Uyên Lĩnh Chủ?Lão Chí Tôn nghe xong sửng sốt, chợt cười to nói:- Chuyện này thì có đáng gì, ngươi chờ ở đây, ta đi một chút rồi quay lại.Bạch!Nói xong, bóng người lão Chí Tôn nhoáng một cái biến mất khỏi đại điện.Trong đại điện, Cổ Trần yên tĩnh chờ đợi, trong ánh mắt lóe ra từng đạo quang mang mịt mờ.Bạch!Thời gian trôi qua khoảng hai canh giờ, lão Chí Tôn đã trở lại, bóng người hắn lặng yên đứng bên trong đại điện, khiến Cổ Trần giật mình, quay mặt nhìn lại.- A...!Buông bổn tọa ra...Một tiếng rít