Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1675


trước sau



Lão Chí Tôn tuy rất ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi nửa câu, chỉ là đứng thủ ở bên ngoài, xuất ra chiêu thức ngăn cách hết thảy chu vi trăm dặm, phòng ngừa bị ngoại nhân thăm dò phát giác ra điều gì đó.

- Nhân tộc tiểu tử, ngươi đến cùng muốn bắt ta để làm gì?Trong điện, tên đầu lĩnh Thâm Uyên Lĩnh Chủ thê lương gầm thét, lộ ra vẻ rất khẩn trương, phẫn nộ.

Đây chính là lần đầu tiên hắn rơi vào trong tay Nhân tộc, cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Nhân tộc lão giả vừa nãy thật sự quá kinh khủng, hắn vậy mà không kịp phản ứng chút nào đã bị một lão già bắt lấy.

Trước đó hắn vẫn còn đang nhởn nhơ ở bên trong lãnh địa thâm uyên tu luyện, chớp mắt một cái liền thành tù nhân, mà lại còn là tù nhân của tộc nhân Nhân tộc! Quả thực không thể tin được có người dám can đảm xâm nhập thâm uyên, đem lĩnh chủ bắt đi, còn không hao tổn cọng tơ kẽ tóc nào.


- Cũng không có gì, chỉ là muốn nghiên cứu thâm uyên sinh vật một chút.

Cổ Trần thản nhiên nói, bắt đầu đem Thâm Uyên Lĩnh Chủ đặt lên một cái bàn bằng Thanh đồng, trông hắn giống như một con chuột bạch đang đợi làm thịt.

Tiếp đó, Cổ Trần lại tiến hành thí nghiệm, giải phẩu Thâm Uyên Lĩnh Chủ, xem xét từ trong ra ngoài một lần rồi lại một lần, thực giống như đang rất chuyên tâm nghiên cứu thâm uyên sinh vật.

Thế này triệt để khiến Thâm Uyên Lĩnh Chủ vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ, gầm gừ mãi không dứt, đáng tiếc hắn bị ấn huyệt không có cách nào phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị một tên xú Nhân tộc bày ra giải phẩu nghiên cứu.

Nó nhìn tận mắt mỗi một khối linh kiện trên người mình bị tháo ra, huyết nhục, cốt cách, lục phủ ngũ tạng thậm chí bên dưới bắp chân, từng cái tế bào cũng được lấy ra.

Cổ Trần một lòng một ý nghiên cứu thâm uyên ma vật, thậm chí cuối cùng thâm uyên chi hồn của Thâm Uyên Lĩnh Chủ cũng không buông tha, mang thả nhập vào địa ngục bắt đầu giải phẩu linh hồn.

Thân thể cùng linh hồn song song bị đem đi nghiên cứu, rốt cục Cổ Trần cũng tìm được một số bí mật liên quan tới thâm uyên sinh vật.

Trong cơ thể của Thâm Uyên Lĩnh Chủ đang ẩn giấu một cỗ lực lượng thần bí, tạm thời gọi nó là thâm uyên chi lực.

Mà bên trong linh hồn của nó cũng đồng dạng tồn tại một cỗ thâm uyên ý chí, hòa làm một thể cùng với linh hồn, không phân khác biệt.

Tựa như là một bộ phận của Thâm Uyên, hoặc có thể nói nó là một phần nhỏ của thâm uyên, cũng chính xác.

Phát hiện này để hai mắt Cổ Trần sáng ngời, hắn đã tìm được tin tức mình muốn, liền trực tiếp đem Thâm Uyên Lĩnh Chủ luyện hóa.


Đáng thương Thâm Uyên Lĩnh Chủ, bị Cổ Trần luyện hóa, lấy ra thâm uyên chi lực cùng thâm uyên ý chí bên trong.

Ong

ong ong! Trong bí điện, Cổ Trần hai mắt nhìn chằm chằm đoàn vật chất màu đen trôi nổi trước mắt, không ngừng nhúc nhích, lăn lộn, tản ra khí tức đáng sợ.

Đây chính là bí mật chân chính mà Cổ Trần đã luyện ra được.

Thâm uyên ý chí, còn có đoàn tế bào là một dạng thâm uyên chi lực, hoặc chính xác hơn mà nói, nó là thâm uyên vật chất.

Trong mắt Cổ Trần, đoàn thâm uyên vật chất này có năng lực Ăn Mòn thật đáng sợ.

Chỉ cần sơ sẩy một cái, Thánh Chủ thậm chí Bán Thần đều sẽ bị ô nhiễm.

- Thâm uyên vật chất, rất thú vị.

Cổ Trần lẩm bẩm, đáng vẻ đường như đã hiểu ra được.

Trong lòng hắn suy nghĩ, thâm uyên có phải chính là một mặt khác của thiên địa hay không, bởi vì cái gọi là thiên địa phân m Dương, có chính ắt có phản.

Thượng thương đại biểu cho phe chính diện, mà thâm uyên lại đại biểu cho phía phản diện.

Hai loại hình thái hoàn toàn khác biệt, thế nhưng lại có cùng một điểm tương tự, thâm uyên cũng có thể hình thành nên một loại thượng thương trái ngược.


Bất quá thâm uyên ý chí là đại diện cho sự tối tăm, tà ác, hủy diệt.

“Thâm uyên vật chất, có thể ăn mòn Thiên Bi hay không?”Cổ Trần đột nhiên toát ra một ý niệm trong đầu, thâm uyên vật chất, là đại biểu cho thâm uyên lực lượng.

Vậy nó có thể ăn mòn Thiên Bi sở hữu thượng thương chi lực hay không?Nghĩ đến liền muốn thử ngay, Cổ Trần trực tiếp mang theo một đoàn thâm uyên vật chất vừa luyện ra, rời đi bí điện, vừa vặn trông thấy lão Chí Tôn vẫn còn đứng thủ ở bên ngoài.

- Tôn giả, khổ cực cho người rồi.

Cổ Trần cười vuốt cằm cảm tạ.

Lão Chí Tôn khoát khoát tay:- Nhân Hoàng quá khách khí, bộ xương già này của ta có thể làm được cái gì ngươi cứ việc phân phó, lão phu chắc chắn sẽ tận sức.

- Tôn giả, ngươi nhìn xem loại thâm uyên vật chất này có thể ăn mòn Thiên Bi hay không?Cổ Trần lật tay, lấy đoàn thâm uyên vật chất mà hắn vừa luyện ra, mở miệng hỏi thăm.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện