Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1761


trước sau



Cùng với hai tiếng nổ mạnh, thiên địa vạn vật đều run lên, tất cả cảm nhận được khí tức tà ác đè ép trên người, hai tôn Tà Thần cổ xưa xuất hiện ngay trước mắt thế nhân.

Một tôn Tà Thần, một tôn Ma Thần.

- Đại Tà Vương, Thiên Ma Chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?Thần Linh phía trên bách tộc Thánh Vực mở miệng, nói ra một câu khiến người ta sợ hãi.

- Thì ra là ngươi, Bách Mục Thần Quân.

Hai tôn Tà Thần kia xem xét một hồi liền nhận ra thân phận của đối phương.


Ba người bọn hắn quen biết nhau?Tam đại cựu thần xuất thế, Man Hoang thế giới lại chìm vào loạn thế lần nữa, chúng sinh sợ hãi.

Nhân tộc có thể chống chọi tam đại cựu thần được không?- Nhân Hoàng, bây giờ ngươi còn gì để nói?Bách Tộc Thánh Vực Thần Linh cười to nhìn qua.

Cổ Trần bình tĩnh không có bất kì dao động nào, như thể chẳng thèm để tam đại Thần Linh vào mắt.

Hắn bỗng nhiên cười lạnh, tỏ ra khinh thường nói:- Ba người các ngươi chẳng qua là những kẻ đã xuống dốc, trốn xuống nhân gian mới sống tạm được một hồi, bây giờ còn dám ngoi đầu lên, ta muốn hỏi ai đã cho các ngươi lá gan đó?Ông!Lời này vừa nói ra, toàn bộ Man Hoang thế giới khẽ run lên, chúng sinh vạn vật đều kinh dị.

Tất cả mọi người bị Cổ Trần làm cho kinh hãi choáng váng.

Tam đại cựu thần sửng sốt nhìn lên phía trên Thiên Chi Cực, nơi có bóng dáng ngạo nghễ đang đứng.

Nhân Hoàng này lại dám nói ra lời lẽ đó, chẳng lẽ hắn không biết, hiện tại Nhân tộc căn bản không có khả năng ứng phó tam đại Thần Linh cùng lúc sao?Bọn họ là Thần Linh, Thần thật sự!Bởi vì thượng thương bị chém chết, Thanh Thiên bị tru sát, khiến Thiên Đạo toàn bộ Man Hoang thế giới hỗn loạn, lực lượng áp chế Thần Linh cũng biến mất theo.

Điều này tương đương tam đại Thần Linh không còn chịu sự khống chế nào, thời kì toàn thịnh thuộc về Thần Linh đã trở lại, ai ở nhân gian có thể chống đối Thần Linh chứ?- Nhân Hoàng, ngươi cuồng vọng cũng phải có giới hạn!Trên không bách tộc Thánh Vực, Bách Mục Thần Quân cười lạnh đầy trào phúng.

Sự quật cường của Cổ Trần chẳng qua là trò cười trong mắt hắn, thiên địa này đã không còn lực lượng nào có thể áp chế ngăn cản bọn hắn nữa.

- Nhân Hoàng, giết ngươi, diệt Nhân tộc, Man Hoang này cuối cùng lại thuộc về chúng ta.


Tôn Tà Thần ở Tây Mạc nhe răng cười.

Cách đó không xa, Ma Thần hét lớn:- Không ai trong thiên địa này có thể ngăn trở chúng ta, thời đại thuộc về cựu thần đã quay về!Oanh!Thần uy cuồn cuộn, cả thiên địa tràn ngập khí tức tà ác, khí tức tam đại Thần Linh xen lẫn nhau bao phủ toàn bộ Man Hoang, chúng sinh vạn vật đều hoảng sợ, những kẻ nhỏ yếu quỳ xuống tại chỗ, nằm rạp trên mặt đất run lẩy bẩy.

Giờ khắc này, thật sự không ai chống lại được bọn

họ.

Tất cả mọi người sắc mặt đại biến nhìn tam đại cựu thần phát uy, ép mọi người không thở nổi, Bán Thần, Bán Tổ, Thâm Uyên Ma Thần đều cảm thấy tim đập thình thịch.

- Đây chính là Thần Linh?Vực ngoại, số lớn Bán Tổ sinh vật sắc mặt khó coi, cảm giác bất lực.

Bán Thần ở trước mặt Thần Linh hoàn toàn là dáng vẻ không chịu nổi một đòn, mãi mãi không cách nào chống lại.

Nhưng tất cả đã quên, chí cường giả của Nhân tộc có thể chống lại Thần Linh.

Chỉ tiếc, lão Chí Tôn đã khô kiệt trong đại chiến vừa rồi, lại thêm thân thể già yếu không còn ở thời kì đỉnh phong, căn bản không đủ sức đối kháng tam đại cựu thần.

Vị bất hủ Anh Linh kia cũng thế, ngày xưa nó có sức mạnh thí Thần, thậm chí diệt được cả một Thần Quốc, nhưng giờ! rốt cuộc nay đâu bằng xưa.


Cùng với sự ra đi của chiến hồn Nhân tộc, đám người Hình Thiên, Long Uyên, Hắc Thổ lập tức sụt giảm khí tức, trở nên hữu khí vô lực, không còn lực lượng tái chiến.

- Nhân Hoàng! Bên cạnh, Phủ Quân mặt mày nghiêm túc nhìn hắn.

Chỉ thấy nàng bước ra phía trước một bước, nói:- Nếu không được thì mở Luân Hồi ra, cưỡng ép triệu hoán chiến hồn Nhân tộc cường đại hơn từ trong dòng sông thời gian trở về?- Không cần!Cổ Trần khoát tay.

Không thể kinh động đến Luân Hồi, Luân Hồi mới vừa lập ra, lần triệu hoán trước đó đã làm tổn thương căn cơ của nó, một khi cưỡng ép triệu hóa chiến hồn cường đại hơn trở về, nhất định sẽ khiến Luân Hồi sụp đổ.

Khi đó mới thật là tổn thất to lớn, Cổ Trần vẫn hiểu rõ điểm này.

Nhưng không triệu hoán chiến hồn, có biện pháp gì đối kháng tam đại cựu thần?Cổ Trần bình tĩnh, hừ nhẹ nói:- Ta nói, các ngươi trốn tránh không ra còn có thể tiếp tục sống, hiện tại lại chạy đến đây, vậy không cần tồn tại nữa.

Cựu Thần đã là quá khứ, thời đại ngày nay không thuộc về các ngươi.

Những lời này làm vô số người chấn động tâm thần, thầm nghĩ chẳng lẽ Cổ Trần đã có biện pháp đối kháng tam đại cựu thần đã mất đi khống chế?- Vậy liền khiến ngươi tuyệt vọng!.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện