Làm điều này không phải hao phí bất cứ thứ gì, chỉ chịu đựng thống khổ bị xé rách là được tiến bộ, Cổ Trần tự nhiên thích thú.
Biết đi đâu tìm cơ hội giống như vậy? Muốn tăng lên Tiên thể vô thượng sẽ cần hao phí rất lớn, hiện tại được cơ hội như vậy, Cổ Trần cười còn không kịp.
Không biết qua bao lâu, thậm chí Cổ Trần không rõ ràng thân thể của mình bị xé rách mấy lần, đến cuối cùng tràn đầy diễn biến, thân thể càng lúc càng cường đại.
Keng keng keng!Lúc này, trong người Cổ Trần phát ra tiếng leng keng, luồng khí Hỗn Độn đánh vào người phát ra tiếng sắt vàng va chạm, nhưng không bị xé rách nữa.
Đó là một loại tiến bộ rất lớn, so với lúc vừa đến thì thân thể cường đại rất nhiều, nếu lúc trước chỉ là Tiên thể tiểu thành, hiện tại hắn đã là Tiên thể đại thành.
Tiên thể đại thành mang đến sức mạnh kinh người cho Cổ Trần, đó là sức mạnh thuần túy đến từ thân xác máu thịt, cường đại, khiến hắn mê muội.
Ầm!Cổ Trần nhẹ lắc người, vung cánh tay, Hỗn Độn ở phía trước nổ tung, hơi thở cường đại tràn ngập, khó tổn thương hắn một ly.
Thân thể Tiên thể đại thành, khiến Cổ Trần càng thêm tự tin.
“Chuyến đi này đáng giá!”Cổ Trần cười tự tin, đứng lên đánh giá bốn phía, rõ ràng là một mảnh không gian Hỗn Độn bên trong Vạn Thú sào, nơi này tràn ngập Nguyên thạch Hỗn Độn khí.
Loại Hỗn Độn khí này rất cuồng bạo, người bình thường tiến vào, thân thể không đủ cường đại thì chắc chắn sẽ trực tiếp bị xé nát nghiền ép thành một phần của Hỗn Độn.
Nhưng Cổ Trần thì không như vậy, ngược lại mượn nó để lấy được tiến bộ càng lớn.
Ngay lúc này, chợt vang tiếng rống:- Grao!Hỗn Độn khí cuộn trào, một cái mồm máu to ngoạm khu vực nơi Cổ Trần đứng.
Biến cố đột ngột làm Cổ Trần giật nảy mình, không nói một lời vung tay tung nắm đấm.
Đùng!Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Hỗn Độn khí nổ tung, lộ ra một con thú lớn khổng lồ, hình thể to lớn, bề ngoài dữ tợn, toàn thân bao phủ một lớp Hỗn Độn khí màu xám.
Con thú lớn này hung hãn không gì sánh được, bị Cổ Trần một đấm đánh trúng nhưng chỉ lộn mèo mấy vòng rồi khôi phục lại, trên người không có một chút vết thương.
Cổ Trần rất là kinh thán:“Thân thể rất mạnh.
”Hắn cảm giác nắm tay có chút tê dại, vừa rồi một đấm tuyệt đối bạo phát ra chín phần sức mạnh, nhưng Cổ Trần vẫn có cảm giác đau đớn tê dại.
Có thể tưởng tượng khí lực của con thú lớn kia mạnh cỡ nào, vậy mà không bị thương.
- Grao!Thú lớn há mồm gầm rống, tiếng gầm chấn vỡ Hỗn Độn xung quanh.
Cổ Trần híp mắt lại, kinh ngạc nói:- Không lẽ đây là loài thú Hỗn Độn? Quả nhiên rất đáng sợ.
Ầm!Cổ Trần đang nói thì con Hỗn Độn thú húc đầu đụng tới, cái sừng nhọn tỏa ra luồng sáng Hỗn Độn, không gì cản nổi.
Cổ Trần