Răng rắc!Một đấm đánh ra, Hỗn Độn thú vỡ sọ não, máu loãng phun ra bốn phía, máu đặc quánh có màu sắc của Hỗn Độn.
Hỗn Độn thú bị thương, phát ra từng tiếng hét thảm, tiếng hú thê lương vang vọng trong Hỗn Độn.
“Nguy rồi!”Cổ Trần bỗng nhiên ý thức được không ổn, có cảm giác bất an.
Hỗn Độn thú bị đánh thương, nhưng phát ra một loại âm thanh độc đáo, dường như đang cầu cứu, lại giống như kêu gọi đồng bạn.
Ầm ầm!Quả nhiên, giây sau bốn phía vang lên chấn động đáng sợ, có hơi thở khủng bố không ngừng tràn đến.
Hỗn Độn khí sôi trào, từ bốn phương tám hướng lao đến từng con thú lớn đáng sợ, mỗi một con đều đặc biệt khổng lồ, hung hãn, mặt mũi dữ tợn đáng sợ.
Cổ Trần tái mặt:“Đàn thú?”Nhìn các con thú lớn khổng lồ từ bốn phương tám hướng lao đến, toàn bộ đều là Hỗn Độn thú, có đủ các loại hình dạng.
Chúng nó có bề ngoài giống các loại dã thú, hơi thở bùng nổ, hung hãn, từng con giương nanh múa vuốt nhào tới, muốn xé nát Cổ Trần.
Trong ý thức của bầy Hỗn Độn thú này chỉ có một loại nhận thức rõ ràng, Cổ Trần không phải đồng loại, cho nên phải xé nát hắn.
- Cút!Trong lúc nguy cấp, Cổ Trần xoay người bước ra một bước, rống lớn đấm vào người một con Hỗn Độn thú.
Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, con Hỗn Độn thú kia ngay tại chỗ bị đánh bay ra, nhưng thân thể không có một chút vết thương, nó lúc lắc đầu lại bò dậy.
Cổ Trần thừa dịp khoảng trống này tăng tốc độ chợt lóe, xé gió lướt qua kẽ hở từng con Hỗn Độn thú, phá vỡ Hỗn Độn chạy khỏi nơi này.
Hắn không muốn rơi vào khổ chiến, đối diện mấy con Hỗn Độn thú thì hắn còn cố gắng đánh một trận, nhưng hiện tại có quá nhiều Hỗn Độn thú, rậm rạp ít nhất từ nghìn, vạn con.
Cổ Trần không rõ ràng tình huống nơi này, tốt nhất phải cẩn thận một chút, vì vậy hắn từ bỏ ý tưởng đại chiến đàn thú, trực tiếp bỏ chạy.
Ầm bùm!Từng con Hỗn Độn thú như phát cuồng liều mạng truy sát Cổ Trần, giống như nhận được mệnh lệnh gì đó, cùng nhau truy sát kẻ xâm nhập từ bên ngoài.
Không phải loài thú Hỗn Độn thì sẽ bị chúng nó truy sát.
Cổ Trần một đường bỏ chạy, tốc độ rất nhanh, nhưng Hỗn Độn thú cũng không chậm chút nào, chúng nó như cá gặp nước, gắt gao đuổi theo hắn không thả.
“Cứ tiếp tục thế này không phải là cách.
”Một đường phá tan Hỗn Độn chạy trốn, Cổ Trần trong lòng suy tư biện pháp, cứ thế này thì nhất định rất nguy hiểm.
Hiện tại còn không rõ ràng nơi này có bao nhiêu Hỗn Độn thú, trước mắt còn có trên vạn con Hỗn Độn thú truy sát, không chừng còn có càng nhiều.
Chỉ có thể tạm né mũi nhọn, chờ chút nữa tìm biện pháp giải quyết chúng nó, tốt nhất là bắt trọn ổ, chăn nuôi bên trong thế giới thân thể, xem như nguyên