Nó chính là Long Nữ, đang căm tức nhìn Tổ Long.
Nhưng Tổ Long lại thờ ơ cười nói:- Đương nhiên, nếu không ngươi cho rằng thế nào?- Ngươi! Long Nữ thiếu chút nữa đã tức điên lên.
Vậy mà nàng lại bị một bộ phân thân bắt nạt, nhưng điều khiến trong lòng nàng ta càng khiếp sợ hơn là, Tổ Long lại là một phân thân của Cổ Trần, đúng là quá bất ngờ, quá kinh người.
- Khốn nạn!Long Nữ bị chọc tức đến mức cả người run lên, nổi giận gầm một tiếng, giương nanh múa vuốt muốn nhào lên.
Tổ Long khinh miệt bĩu môi, há mồm gào thét một tiếng, sau đó nhào đến, ôm cả Long Nữ bay vào bên trong Long Sào, ngay lập tức tòa Long Sào được bao phủ bởi ánh sáng vô tận.
Tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi này, Cổ Trần không hề biết.
Lúc này hắn đã đi tới trước Thú Sào, đứng ở đó, nhìn Thú Sào to lớn trước mặt, chấn động kịch liệt tưc cuộc đại chiên đang truyền ra từ bên trong.
Ầm!Răng rắc, răng rắc!Một cỗ khí tức cường đại quét ngang lan ra ngoài, đánh nát Hỗn Độn bốn phía xung quanh, cả tòa Thú Sào đều rung động.
- Ngao! Ngươi dám phản bội ta?Từng tiếng gào thét truyền đến từ trong Thú Sào, một con Thanh Hồ giận dữ hét lên, mười cái đuôi cáo màu xanh sau lưng tỏa ra quang huy đại đạo.
Nó mang theo lửa giận ngút trời, hai mắt đỏ thẫm trợn trừng nhìn Hỗn Độn Hồ, khí tức hai bên va chạm, đánh nhau túi bụi, xé rách Hỗn Độn bốn phía.
Nhưng hiển nhiên là Hỗn Độn Hồ rơi vào thế yếu, hơn nữa còn tràn ngập nguy hiểm, thực lực của nó không sánh kịp Thanh Hồ, sắp bị thua cuộc rồi.
Hỗn Độn Hồ hừ một tiếng nói:- Ta quay về, để lấy lại đồ vật của mình, ngươi ngăn cản ta, rất nhanh sẽ dẫn tới họa sát thân.
- Tránh ra, nếu không ngươi sẽ chết.
Hỗn Độn Hồ có chút tức giận.
Nó quay về chính vì muốn lấy lại đồ của mình, không ngờ lại bị Thanh Hồ phát hiện, cả hai xảy ra đại chiến, cuối cùng nó không địch lại, mới không thể không truyền tin cho Cổ Trần.
Trong lòng Hỗn Độn Hồ sốt ruột nói thầm: “Chủ nhân của ta ơi, sao ngươi vẫn chưa tới, nếu không vẫn không đến Tiểu Hồ nhà ngươi sẽ bị người ta ăn thịt đó.
”Cổ Trần nghe được tiếng lòng này, lập tức cạn lời, có chút dở khóc dở cười.
Con Hỗn Độn Hồ này, thực lực không đủ để chống lại Thanh Hồ, đến nước này rồi còn phân tâm, đúng là không sợ chết mà.
Ầm!Quả thật đúng như những gì Cổ Trần nghĩ, ngay sau đó thân thể Hỗn Độn Hồ đã chấn động, bị Thanh Hồ đánh bay ra ngoài, trên người nó lóe lên vô số thú văn.
Nó đã bại trân, bị một chiêu của Thanh Hồ đánh lui, sau đó bị một đám Hỗn Độn Thú văn cường đại bao phủ, phong tỏa, giam cầm ở nơi đó.
- Dám phản bội ta