Nó đã khởi động Thú Sào, hình như muốn dung nhập vào trong Thú Sào, trên người tản ra một loại khí tức kinh khủng.
- Chủ nhân cẩn thận, nó đã kích hoạt Thú Sào, dùng thân thể để hiến tế.
Hỗn Độn Hồ kinh ngạc kêu lên một tiếng, vô cùng nôn nóng.
Cổ Trần kinh ngạc không thôi, hắn quan sát Thanh Hồ, vậy mà nó có thể hiến tế Thú Sào, muốn kích hoạt Thú Sào, để sử dụng sức mạnh vô thượng của Thú Sào đánh giết hắn.
Ý nghĩ rất hay, đáng tiếc, không có khả năng thực hiện được.
- Cấm!Cổ Trần nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, cả tòa Thú Sào hơi rung động, cộng hưởng kêu ong ong, sức chống cự cường đại truyền đến.
Đáng tiếc, dưới lực lượng trấn áp của Cổ Trần, Thú Sào đang bạo động đã dần dần ổn định lại, giống như lực lượng của nó đã bị bị giam cầm.
Thú Sào vốn dĩ đã khôi phục, lại lập tức bị giam cầm.
Thú Sào, tương đương với một kiện bảo vật còn sống, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn bị Cổ Trần giam cầm.
Cổ Trần hiện giờ, đã mạnh hơn trước rất nhiều, đối mặt Thanh Hồ Vô Thượng cảnh, căn bản không đùa được, cho dù nó có kích hoạt Thú Sào cũng bị giam cầm.
- Không thể nào!Thanh Hồ trợn trừng mắt, thiếu chút nữa đã sụp đổ.
Thú Sào do chính mình kích hoạt, lại bị giam cầm, nói ra ngoài chắc chắn không có ai tin tưởng.
Người này rốt cuộc mạnh đến mức nào, chỉ tuỳ tiện đã giam cầm được cả Thú Sào và nó, trước đó người này đâu có cường đại khủng bố như vậy đâu.
- Nhóc con, ngươi muốn xử lý nó thế nào?Cổ Trần đang định ra tay, đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó, hắn cúi đầu hỏi Hỗn Độn Hồ đang nằm trong ngực mình.
Nghe thấy Cổ Trần hỏi, Hỗn Độn Hồ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Thanh Hồ, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.
Nói thật, trong lòng nó rất phức tạp, nói thế nào thì Thanh Hồ cũng là đồng loại của nó, cả hai đều sinh ra trong Thú Sào.
Nói nghiêm túc, thì nó coi như đã phản bội Thú Sào, sau khi đi theo Cổ Trần đã trở nên khác biệt, tất nhiên khiến Thanh Hồ rất tức giận.
Nhưng mà vấn đề bây giờ là, xử lý Thanh Hồ như thế nào?Giết, hay là không giết?Trong lòng Hỗn Độn Hồ có một tia xoắn xuýt, nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Thanh Hồ, không hiểu sao trong lòng nó lại có cảm giác đau thương, dù sao cũng là đồng loại với nhau.
- Chủ nhân, ngươi xử lý đi.
Nói xong, Hỗn Độn Hồ trực tiếp chui đầu vào trong ngực Cổ Trần, không muốn nhìn thấy kết cục của Thanh Hồ.
Cổ Trần hiểu được đôi chút, nhìn thấy Hỗn Độn Hồ không dám nhìn, trong lòng hắn khẽ động, lộ ra vẻ mặt tươi cười.
- Nể mặt mũi Hỗn Độn Hồ, ta tha cho ngươi một mạng.
Sau khi suy nghĩ