Trong đầu hắn đầy dấu chấm hỏi, Nhân tộc này sao có thể thiêu chết được Thiên Cáp Vương?- Nhân tộc, sao ngươi có thể nắm giữ Nam Minh Ly Hỏa?Đúng lúc ấy, Hỏa Tang Nhi mở miệng hỏi, vẻ mặt nghiêm túc thận trọng nhìn chằm chằm vào Cổ Trần.
Chỉ tiếc, Cổ Trần chỉ nhìn nàng ta một cái, rồi không để ý đến nàng ta nữa, ngược lại chuyển ánh mắt sang nhìn thẳng vào hai người Thạch Phi Thiên và Kim Giáp Vương, sát ý trong mắt hiện lên rõ ràng.
- Thạch tộc, Kim tộc, hai người các ngươi muốn chết kiểu gì?Cổ Trần nói xong thì bước từng bước đạp không bay lên, dưới lòng bàn chân hắn có đám lửa đang cháy hừng hực, dọa hai vị phong Vương giả dị tộc ở phía đối diện sợ hãi lui lại.
- Hỗn trướng, ngươi đang khiêu khích Kim tộc và Thạch tộc chúng ta sao?Kim Giáp Vương giận dữ gào thét, sát ý sôi trào, đứng bên cạnh Thạch Phi Thiên, khí thế của cả hai hợp lại tạo thành một cỗ áp bách xông tới.
Cổ Trần bước từng bước một đạp không bay đến, không thèm để ý đến khí thế hung hãn của hai người, căn bản không hề tác động được đến hắn, sau đó hắn cũng tản ra khí thế cường đại của chính mình.
Hắn muốn chém giết hai tên phong Vương giả này của dị tộc, giết được một tên thì bớt đi một kẻ thù.
Tạch!Đúng vào lúc ấy, lại có một bóng người yên lặng xuất hiện, từ trong một thiên điện khác bước đến, trên người hắn tỏa ra khí tức hỏa diễm nồng đậm.
Người vừa tới chính là Hỏa Lân Tử.
- Là ngươi?Hỏa Lân Tử vừa ra ngoài, ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy Cổ Trần, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Hắn giật mình lui về phía sau một bước, không nói hai lời trực tiếp lách mình trốn vào một góc, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, vẻ mặt đầy kiêng kị.
Phản ứng này, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều choáng váng, liếc sang nhìn nhau.
- Hỏa Lân Tử?Hai người Thạch Phi Thiên, Kim Giáp Vương nhìn nhau một cái, cả hai đều thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Vị này, chính là cường giả trẻ tuổi của Hỏa Lân tộc, trong người ẩn chứa huyết mạch Kỳ Lân cực mạnh, có Kỳ Lân Thần huyết.
Nhưng vì sao khi nhìn thấy Cổ Trần lại e ngại kiêng kị giống như gặp phải thiên địch vậy?- Đáng chết, chính là ngươi, chính ngươi đã cướp Thần Hỏa của bổn tọa.
Hỏa Lân Tử nghiến răng nghiến lợi, căm tức nhìn Cổ Trần, sát ý dâng lên khiến mọi người kinh hãi.
Cũng đúng thôi, hắn không chỉ mất đi Thần Hỏa vốn thuộc về mình, lại còn bị Cổ Trần đánh lén thiếu chút nữa đã chết, nếu không phải hắn trốn nhanh khả năng đã tèo rồi.
Càng giận hơn là đối phương còn cướp mất Thần Hỏa vốn dĩ thuộc về hắn, mối thù này tất nhiên là sâu như biển.
- Hỏa Lân Tử, Thạch Phi Thiên,