Vũ Hoàng thầm thở phào:- Ngươi nhìn thoáng thì bổn hoàng yên lòng.
Hắn đến cứu người chứ không phải cản trở người ta chứng đạo, đó là lỗi lầm lớn, nếu là kẻ hẹp hòi thì không chừng sẽ trở thành kẻ thù.
Cổ Trần lẩm bẩm nói ra một câu khiến người câm nín:- Còn về hai Chuẩn Hoàng dị tộc này, nói thật thì ta vốn định nhờ tay bọn họ đạt được viên mãn, xem ra, ông trời đều nhìn không được.
Da mặt Vũ Hoàng co giật, không biết nên nói cái gì, lần đầu tiên gặp thiên kiêu trẻ Nhân tộc Cổ Trần thanh danh lan xa, khiến hắn thật sự không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Đúng là mạnh thật, thiên phú hơn người, thậm chí vượt qua tưởng tượng, nhân vật như vậy tương lai nhất định khiến các tộc Man Hoang choáng ngợp, thậm chí dẫn dắt một thời đại.
Vũ Hoàng vừa nói vừa nhìn hai Chuẩn Hoàng dị tộc:- Cần bổn hoàng hỗ trợ không?Cổ Trần lại lắc đầu, nhìn hai người kia, khiến Ngân Thạch, Chuẩn Hoàng Kim tộc căng cứng từng thớ thịt, trái tim treo cao.
Không căng thẳng không được, Cổ Trần quá yêu nghiệt, toàn thân mấy vạn giọt Tiên Thiên Chân huyết bị chiết ra mãi vẫn không hết, thậm chí không thấy một giọt Niết Bàn Chi huyết.
Trong thân thể tên này cất giấu bao nhiêu Tiên Thiên Chân huyết, bao nhiêu Niết Bàn Chi huyết?- Mấy vạn Tiên Thiên Chân huyết đại biểu cho trong người của hắn ít nhất có Niết Bàn Chi huyết số lượng ngang bằng?Ngân Thạch nghĩ đến điểm này thì suýt rớt tròng mắt, trong lòng hoảng sợ, có chút kinh khủng.
Ý tưởng này có thể hù chết người, mấy vạn giọt Niết Bàn Chi huyết, ngươi muốn lên trời hay sao?Cổ Trần cười khẽ hỏi:- Các ngươi giam cầm ta chơi vui không?Vừa dứt lời, bão hư vô xung quanh bỗng rung mạnh, hạt không gian vô tận hội tụ.
Keng keng!Hạt không gian từ tám hướng tụ về, biến thành một cái cũi chặt chẽ bao quanh ba người, hình thành cũi không gian.
Cổ Trần hừ lạnh:- Đây là Không Gian Tù lung mà ta mới lĩnh ngộ, các ngươi cũng nếm thử mùi vị bị trấn áp.
Nói xong, thân thể Cổ Trần hóa thành hạt đen bốn phía, hòa vào không gian xung quanh, hoàn toàn mất đi cảm ứng và tung tích.
- Đáng chết!- Có chút không ổn!Ngân Thạch, Chuẩn Hoàng Kim tộc vừa kinh vừa giận, nhìn Cổ Trần biến mất, bốn phía trống rỗng, chỉ có Không Gian Tù lung đáng sợ, không thấy bóng dáng Cổ Trần đâu, thậm chí khí tức đều biến mất.
- Không Gian Tù lung?Bên ngoài, Vũ Hoàng bất ngờ nhìn cái cũi lớn trước mắt, hoàn toàn cấu tạo từ sức mạnh không gian, không tin nổi.
- Vũ Hoàng thấy chiêu này được không?Bên cạnh nhoáng một cái, Cổ Trần lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Vũ Hoàng, khiến hắn giật thót tim, vậy mà không phát hiện Cổ Trần đến từ lúc nào.
Cường đại, kỳ dị!- Sức mạnh không gian huyền diệu khó lường, ngươi khiến ta một lần nữa bị rung động.
Vũ Hoàng thận trọng nói, tràn đầy khen ngợi và kinh thán.
Đây là lần đầu tiên gặp Cổ Trần bằng xương bằng thịt, nhưng không ngờ rằng lần lượt làm