Hiện tại, Cổ Trần có thể tự tin nói rằng không sợ bất cứ cường giả Chuẩn Hoàng, có thể ngược lại chém giết bọn họ, còn về Hoàng giả thì hắn chưa tự mình thử nghiệm, chưa biết.
Nhưng Cổ Trần cảm thấy còn thiếu một chút, còn thiếu một bước Niết Bàn Chi huyết trong người viên mãn, chỉ cần Niết Bàn viên mãn thì sức chiến đấu chắc chắn sẽ gần với Hoàng giả chân chính.
- Giết, đốt thành căn nguyên.
Cổ Trần nói bằng giọng điệu rất bình thản, hời hợt, giống như căn bản không để ý hai Chuẩn Hoàng, giết chết đốt thành căn nguyên là được.
Lời này khiến Vũ Hoàng không biết nên nói cái gì, thầm nghĩ phải chăng Cổ Trần thường xuyên làm như vậy nên mới có nét mặt nhẹ nhàng bâng quơ như thế?- Ngươi có thể lĩnh ngộ sức mạnh không gian, sau này ngưng tụ lĩnh vực, bước vào Hoàng giả thì sẽ là tồn tại đỉnh nhất trong Hoàng giả.
Vũ Hoàng ngữ khí thận trọng nói, cho Cổ Trần đánh giá và công nhận cao nhất.
Nhân vật như vậy nhất định phải làm thân, còn là một vị siêu cấp yêu nghiệt, phải công nhận, lần này đến rất đáng giá.
Nếu không đến, rất có thể bỏ qua một cơ hội tốt kết bạn, Vũ Hoàng ban đầu định mời chào Cổ Trần vào liên minh, nhưng giờ đây ý tưởng này dao động.
Yêu nghiệt như Cổ Trần, tốc độ trưởng thành quá nhanh, thậm chí rất có thể chớp mắt vọt đến độ cao như hắn, ngồi ngang hàng với hắn.
Vũ Hoàng chợt nảy ra một ý, bỗng mở miệng nói:- Bên cạnh Vạn Thạch lĩnh có một mảnh Hỗn Loạn Thiên uyên, lực lượng của bách tộc ở chỗ đó rắc rối phức tạp, lực lượng của Nhân tộc yếu nhất, nếu ngươi có lòng thì hãy dẹp nơi đó.
Trong câu nói này ẩn chứa nhiều tin tức, khiến tim Cổ Trần rung lên, hiểu ý của đối phương.
Ngươi có thể đến Vạn Thạch lĩnh, nhưng rất nhanh không chứa được yêu nghiệt như ngươi, sớm muộn gì cũng rời đi, chẳng bằng tới nơi khác.
Hỗn Loạn Thiên uyên là một lãnh thổ rộng lớn nằm giáp ranh với Vạn Thạch lĩnh, lực lượng bách tộc ở đó hoành hành, rắc rối phức tạp, Nhân tộc thì cực kỳ yếu ớt.
Giống như Bách Man sơn trước kia, Nhân tộc trong mảnh lãnh thổ đó nhỏ yếu nhất, nhưng diện tích lãnh thổ lớn còn hơn Vạn Thạch lĩnh.
Cổ Trần thì thào:- Hỗn Loạn Thiên uyên?Trong đôi mắt híp lóe tia sáng, cố ý vô tình liếc qua Vũ Hoàng đứng bên cạnh.
Vị Hoàng giả này ngược lại thản nhiên nhìn hắn, giống như đang nói, một nơi nho nhỏ như vậy không chứa được yêu nghiệt như ngươi, sớm muộn gì sẽ bay đi.
Tâm tư và ý tưởng của Vũ Hoàng rất đơn giản, phía trước cảm thấy muốn thu nạp Cổ Trần vào liên minh, hiện tại đột nhiên phát hiện dường như không chứa được yêu nghiệt này.
Cho nên trực tiếp chỉ một con đường cho hắn, có lẽ tương lai Nhân tộc sẽ có thêm một liên