Chương 40: Duy Nam (2)
Thanh kiếm gỗ trên tay Frederick bỗng phát ra ánh sáng màu vàng nhạt.
Đó là dòng chảy mana của ông ta khi sử dụng ma pháp cường hoá lên thành kiếm gỗ.
Duy Nam cảm thấy được nguy hiểm.
Toàn thân liền tiến vào trạng thái cảnh giác.
Mọi giác quan trên cơ thể đang hoạt động hết công suất nhằm chuẩn bị ngăn chặn đợt tấn công tiếp theo của đối phương.
Vút
Ông ta biến mất, khác với lần trước, Frederick không tấn công ngay mà lại đi chuyển với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp được.
Mục đích của ông ta là thử xem phản xạ của Duy Nam nhanh tới đâu.
"Thật khủng khiếp! Nếu đây là chiến đấu thật thì chắc giờ này mình đi bán muối rồi!" - Duy Nam thầm than.
Mặc dù đã hết sức giữ cho nhịp điệu trận đấu luôn luôn có lợi cho mình nhưng cư dân của thế giới ma pháp này kẻ nào cũng mạnh như quái vật vậy.
Nói đâu cho xa, nói riêng cái khả năng cường hóa như Frederick vừa làm đã là một loại hack game rồi.
Người đến từ thế giới bình thường như hắn (thật ra cũng không bình thường cho lắm) sao có thể đánh bại họ được đây.
Riêng việc đánh trúng một đòn thôi đã là rất khó rồi chứ đừng nói chi đến đánh thắng.
Bất chợt một cảm giác lạnh gáy toát ra, Duy Nam biết đó là bản năng của mình đang mách bảo rằng có nguy hiểm.
"Ở đâu? Không phải sau lưng, không phải trước mặt, mà cũng không phải ở hai bên.
Vậy thì chỉ có thể là...
"Ở trên trời!"
Duy Nam ngước mặt lên, quả nhiên Frederick đang từ trên cao tung kiếm chém xuống.
"Không né kịp được, chặn cũng chẳng xong bởi tấm khiên gỗ này sẽ vỡ vụn ngay lập tức.
Nếu vậy thì mình sẽ...
Duy Nam vứt chiếc khiên sang một bên rồi vận sức ở chân, bật nhảy vút lên cao trước sự bất ngờ của Frederick tướng quân và các binh sĩ chứng kiến.
Họ khó hiểu trước hành động của hắn.
Thực ra cũng không khó hiểu gì cho lắm! Mục đích của Duy Nam là đón đỡ cú chém của Frederick ngay trên không khi vị tướng quân còn chưa phát hết lực, làm như vậy sẽ khiến uy lực của đòn đánh giảm đi rất nhiều.
Đối với một chiến binh thì vứt bỏ tấm khiên của mình là một sự sĩ nhục to lớn.
Nhưng hắn hiện tại đâu có phải là chiến binh nên
Giơ ngọn thương lên Duy Nam tung ra một đòn quét ngang lên, kiếm và thương gỗ ngay lập tức va chạm.
Rắc
Ngọn thương trên tay Duy Nam tan thành gỗ vụn