Chương 7: Thành Viên Mới Gia Nhập
Hoàng Vĩ trở về nhà với một tâm trạng vui vẻ.
Ngày hôm nay hắn nhận được tiền làm thêm, cứu một cô gái khỏi lũ bắt cóc và tự tay đánh hạ bọn chúng.
Cảm giác hưng phấn lúc đó thật tuyệt dù tình trạng cơ thể đang rất mệt mỏi do hết năng lượng.
Đồng hồ treo trên tường hiển thị 11h 32 phút nhưng ngày mai là Chủ Nhật và hắn có thể ngủ nướng thoải mái.
"Giờ phải đi tắm lại phát!"
Hoàng Vĩ nói khi nhìn vào bộ dạng lem luốc của mình, cứ kiểu này mãi thì tiền nước tháng này sẽ tốn lắm cho coi.
...
Bấm nút khởi động máy giặt xong, Hoàng Vĩ đã tắm rửa sạch sẽ ngồi lên giường, hắn lấy ra vài viên đá sinh mệnh màu vàng sẫm lấp lánh chỉ to bằng đầu ngón tay.
Theo như hệ thống thì những viên đá này sẽ hồi phục năng lượng cho hắn khi hấp thụ.
"Test thử xem nào!"
Hoàng Vĩ nắm một viên đá trong tay rồi dùng kĩ năng "hấp thụ năng lượng", luồng năng lượng nồng đậm chảy vào trong cơ thể tạo nên cảm giác thoải mái.
Chẳng mấy chốc hắn đã hấp thụ xong, viên đá cũng tan thành tro bụi.
Hoàng Vĩ mở bảng trạng thái lên:
[ Bảng trạng thái
Tên: Hoàng Vĩ
Tuổi: 21
Cấp: 2
Kinh nghiệm: 510/900
Năng lượng: 300/300
Kĩ năng: Hấp thụ năng lượng; Hỏa cầu; Tường lửa; Cột lửa; Hỏa nguyền; Phong bộ; Gió cắt, Khiên gió bảo hộ; Lốc gió; Bay lượn; Bộc Phá quyền; Giáp năng lượng toàn thân.
]
Hắn sửng sốt, ai mà ngờ viên đá nhỏ bé này lại công dụng đến thế.
Phải biết là mỗi kĩ năng ma pháp của Hoàng Vĩ đều sẽ tiêu tốn 10 năng lượng mỗi khi sử dụng, điều đó cũng tương tự với Bộc Phá quyền là 30 năng lượng và Giáp năng lượng toàn thân là 50.
Khi về tới nhà hắn đã hết sạch năng lượng rồi, vậy mà chỉ với một viên đá sinh mệnh mà Hoàng Vĩ đã khôi phục tràn đầy.
Đó là còn chưa kể tới hắn mới vừa lên cấp, điểm năng lượng cũng theo đó mà lên.
Mặc dù hiện tại Hoàng Vĩ chỉ có 300 điểm năng lượng, không thể xem là nhiều nhưng cũng đừng vì thế mà coi thường.
Bởi lẽ một khi hắn lên cấp thì chỉ số năng lượng cũng sẽ tăng theo.
Giả sử trong một trận chiến tay đôi và cả hai bên đều đã kiệt sức, hắn chỉ việc lấy viên đá ra dùng vậy là hắn đã có lợi thế hơn so với đối thủ.
Thứ quý giá như vậy tốt nhất là nên cất đi, khi nào thật sự cần thiết Hoàng Vĩ mới dùng tới nó.
Lấy găng tay thu hết đá sinh mệnh lại, Hoàng Vĩ đăng nhập vào nhóm chat, lúc này số lượng tin nhắn đã lên tới 999+.
- Elment: Ông thấy thế nào?
- Hiền triết Roland: Quả thật rất khác biệt!
- Stella: Hai người đang nói về cái gì vậy?
- Elment: À! Đang thảo luận chút về sự khác biệt ma pháp ấy mà.
Cả thế giới của anh và Roland đều có liên quan tới ma pháp!
- H: Vậy thì kể nghe chơi!
- Hiền triết Roland: Ta nói các ngươi có hiểu được hay không?
- H: Cứ kể ra xem nào!
- Hiền triết Roland: Vậy thì nghe này.
Sự khác biệt rõ ràng của hai thế giới là cách vận chuyển mana! Ở thế giới của ta các pháp sư sẽ chuyển hóa mana sang dạng thuộc tính tương ứng với ma pháp mà họ sử dụng rồi phóng ra, uy lực rất lớn nhưng sẽ lãng phí rất nhiều mana ra bên ngoài vì không thể chuyển hóa hết.
Chính vì vậy pháp trượng là vật bất ly thân đối với pháp sư vì nó giúp ổn định ma pháp và tiết kiệm mana!
Còn thế giới của nhóc Elment thì lại khác.
Pháp sư ở đó không cần tới pháp trượng để thi triển ma pháp, thay vào đó họ sử dụng một thứ gọi là "vòng tròn ma pháp".
Bằng cách rót mana vào chiếc khuôn này pháp sư có thể thi triển ma pháp một cách ổn định, không hao tổn nhiều mana!
"Ra là vậy! Mình không có pháp trượng nên ma pháp tung ra không theo ý mình muốn, đã vậy còn phí năng lượng nữa chứ!"
Hoàng Vĩ than vãn.
Nhưng dù sao hắn cũng đã hiểu được nguyên nhân cũng như tìm ra được cách khắc phục, hắn chat lên nhóm:
- Hoàng Vĩ: Chào mọi người!
- Stella: Lập trình viên của chúng ta xuất hiện rồi này!
- H: Đăng xuất lâu như vậy chắc là do phải kiểm kê quà nhận được chứ gì.
Hoặc là đang tu luyện dựa theo mấy cuốn sách được tặng!
- Hoàng Vĩ: Đoán trúng phóc!
- H: Sao rồi! Có thành quả gì không?
- Hoàng Vĩ: Cũng không có gì nhiều, học được vài chiêu ma pháp với Bộc Phá quyền mà thôi!
Võ giới.
Tần Tử vẫn đang hăng say luyện võ.
Cậu ta đứng trước một con rối gỗ, vận nội công lên rồi nhảy vút tới, tung ra hàng trăm cú đấm chỉ trong tích tắc.
Đến khi cậu ta ngừng lại thì con rối đã nát bét.
"Chậc!