Editor: Cao Hàn Thần (Choy Shinhwa)
"Nhanh đi mời Thượng Quan cô nương!" Yến Hà lập tức hướng về phía cửa hô to, nhưng trong lòng thầm mắng một tiếng, ngươi được lắm Thanh Phong, ta kêu ngươi xuất lực, ngươi lại nhăn nhó mặt mày, lần này liên luỵ đến cả người của Dược Tiên Cốc, vạn nhất nữ nhân kia thấy chết mà không cứu thì hắn cũng hết cách. Dược Tiên Cốc và Kinh Luân Tự vẫn là nước giếng không phạm nước sông, rất nhiều ngự y của hoàng triều đều là môn hạ xuất sư từ Dược Tiên Cốc, nếu như Dược Tiên Cốc thờ ơ lạnh nhạt, hoàng thất cùng Kinh Luân Tự cũng không làm gì được a!
Nhìn Nguyên Hải đang hôn mê với vẻ thống khổ trên mặt, Yến Hà thở dài trong lòng, Dược Tiên Cốc cùng Kinh Luân Tự cũng không dễ chọc, Nguyên Hải đại sư, lần này sẽ phải xem vận mệnh của ngươi!
Cửa truyền đến động tĩnh, một nữ tử lặng lẽ đi tới, mặt không cảm xúc liếc Nguyên Hải nằm trên giường, sau đó nhìn về phía Yến Hà đang lo lắng: "Yến trang chủ, ngươi tìm ta, chính là vì muốn cứu hoà thượng của Kinh Luân Tự?"
"Không sai, Thượng Quan cô nương ngươi kế thừa Âm Dương Thanh Khí Ba của Ngũ Châu tiên tôn. Ngươi và Thanh Phong đạo trưởng liên hợp ra tay bức độc cho Nguyên Hải đại sư, làm ít mà hiệu quả thì nhiều. Cứu một mạng người hơn xây bảy tháp chùa, vì để thuận lợi phá tan Tiêu Dao Trận, hai người các ngươi liền khổ cực một chút đi." Yến Hà không xác định được Thượng Quan Ngân có nguyện ý ra tay giúp đỡ hay không, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể cầu nàng, vì truyền nhân của Dược Tiên Cốc ở phương diện trị bệnh cứu người, so với thầy thuốc phổ thông, đều cao minh hơn.
Nghe Yến Hà nói như vậy, Thanh Phong huơ phất trần, ngoài cười nhưng trong không cười, Yến Hà ơi Yến Hà, ngươi muốn ta phá chân khí cứu người, ta cũng muốn ngươi phải tổn thất bảo bối, hừ, muốn người của Dược Tiên Cốc ra tay, đầu tiên sẽ lột một lớp da của ngươi!
"Yến trang chủ, ngươi cũng biết quy củ của Dược Tiên Cốc. Người có thể cứu, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện." Thượng Quan Ngân nhẹ nhàng vuốt ve tay áo, vẻ mặt hờ hững, nhưng muốn hư tình giả ý mà lừa gạt.
Dược Tiên Cốc và Kinh Luân Tự vốn được xếp ngang hàng, luận tu vi Cốc chủ và Dịch Tâm đều là tiên cấp đỉnh cao, nàng cũng không cần thiết e ngại Kinh Luân Tự, cho nên lúc này mới ra một điều kiện với Yến Hà.
"Nói đi." Yến Hà đã sớm nghĩ đến kết quả này, Dược Tiên Cốc không hề giống lời tương truyền của người đời, cái gì mà hành y tế thế không cần trả giá, rõ ràng chính là thổ phỉ!
"Sau khi phá được Tiêu Dao Trận rồi, tất cả kỳ trân dược liệu sẽ thuộc về Dược Tiên Cốc. Ngươi phải nói cho các vị chưởng môn kia biết, không được tranh đoạt bảo bối với chúng ta. Nếu ngươi đáp ứng, ta sẽ lập tức cứu người!" Thượng Quan Ngân mỉm cười, trong lòng quyết tâm nhất định phải lấy được, nàng nhìn ra Yến Hà chắc chắn không mặc kệ tính mạng của Nguyên Hải nên mới đòi hỏi nhiều, núi Tiêu Dao từng là nơi cư trú và tu luyện của tiên gia, sao sẽ không có kỳ trân dị thảo? Mục đích nàng đến cũng chính là vì điều này, nhiều người đi vào nơi đó tranh cướp, chỉ sợ cuối cùng còn lại cũng không bao nhiêu, thế thì nàng đi một chuyến uổng công rồi.
"Thượng Quan cô nương quả nhiên tâm tư kín đáo, nếu ngươi có thể cứu Nguyên Hải đại sư tỉnh lại, tất nhiên ta sẽ thỏa mãn điều kiện của ngươi!" Yến Hà nở nụ cười nhạt, nhưng trong nội tạng mơ hồ đau đớn, tất cả kỳ trân a, giao cho Dược Tiên Cốc hết, cướp bóc cũng không có trắng trợn như thế, nhưng vì có thể cứu Nguyên Hải, hắn sẽ không đếm xỉa!
"Yến trang chủ đúng là thoải mái đáp ứng a, nhiều kỳ trân như vậy, bị một câu của ngươi lấy hết, ngươi hỏi qua chúng ta sao?" Hai hộ vệ chặn ở cửa bị đẩy ra, Lâm Phàm Chi và Chu Vĩnh người trước người sau đi vào, nhìn tình huống trong phòng, trong lòng từ lâu hiểu rõ, trên mặt càng âm trầm: "Thiếu đi những kỳ trân kia, trong Tiêu Dao Trận còn sót lại cái gì? Yến trang chủ, có phải là nên giải thích với chúng ta hay không?"
"Các ngươi muốn thế nào?" Yến Hà nhắm hai mắt, khí thế quanh thân toả ra, nhất thời áp chế sự tức giận của Lâm Phàm Chi, hàn khí lan tràn trong không khí, làm mọi người rùng mình một cái.
"Chúng ta không muốn gì cả, chỉ muốn một lời bảo đảm của Yến trang chủ. Sau khi phá trận rồi, nếu gặp phải thần binh lợi khí, Tùng Lâm Phái của ta muốn chiếm một phần ba a. Nếu Yến trang chủ không đồng ý, e là muốn cứu người cũng không thể tiến hành đâu." Lâm Phàm Chi tuy rằng sợ hãi kim tôn khí của Yến Hà, nhưng chuyện đến nước này, nếu như hắn không nói ra điều kiện, chỉ sợ cuối cùng cái gì tốt cũng không chiếm được.
"Chu Vĩnh, ngươi cũng có ý này?" Yến Hà không thèm để ý khuôn mặt tính toán của Lâm Phàm Chi, đưa ánh mắt nhìn về phía Chu Vĩnh, trong con ngươi loé lên sự sâu sắc.
"Chuyện liên quan đến phân chia bảo bối là đại sự, ta cũng không thể không theo người chia lợi. Nếu Yến đại ca muốn cứu Nguyên Hải, chúng ta cũng phải bảo toàn lợi ích của chính mình. Dù sao mục đích đi tới núi Tiêu Dao, là vì muốn lấy được bảo bối, ai cũng không muốn bị thiệt thòi, nếu ngươi muốn một cách để vẹn toàn đôi bên, để tất cả mọi người đều được lợi, đây không phải biện pháp tốt nhất sao?" Tuy Chu Vĩnh nói như vậy, nhưng ý nghĩ vẫn là ích kỷ, bảo bối ở trước mặt, nếu có giao tình thì nó cũng chẳng đáng một đồng, đầu tiên đều là suy xét người khác.
"Được rồi, nếu đã như vậy, bổn trang chủ không còn lời nào để nói. Chỉ cần cứu trị Nguyên Hải tỉnh lại, các ngươi muốn như thế nào đều được." Yến Hà híp hai mắt, bình tĩnh đi ra ngoài.
Thấy Yến Hà thỏa hiệp, Lâm Phàm Chi và Chu Vĩnh nhìn nhau nở nụ cười, dẫn người của mình rút lui!
Trong phòng chỉ còn lại hai người là Thượng Quan Ngân và Thanh Phong, nhìn dáng vẻ Nguyên Hải trắng xám không có tí máu nào nằm trên giường, mắt hai người ngưng lại, hai đoàn khí xanh ngưng tụ ở lòng bàn tay rồi phát ra, sau một khắc thì lập tức bao trùm Nguyên Hải, Thanh Phong Khí và Thanh Khí Ba, về bản chất, không có gì khác biệt, chỉ là hướng đi và môn pháp luyện tập chân khí của mỗi người không giống nhau, chân khí của Thanh Phong mạnh mẽ, còn Thanh Khí Ba của Thượng Quan Ngân nhẹ nhàng, cương nhu cùng tồn tại mới có thể triệt để trục xuất được tác dụng của mị khí!
Buổi chiều mặt trời ngả về Tây, cảnh sắc phía xa xa ngọn núi vô cùng tráng lệ,