Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Thanh Tâm Có Thần Hiệu


trước sau

Lý Phàm âm thầm tìm hiểu một phen, xác định Ân Vũ Trân không nói dối chuyện Ly Trần Đan.

Vì thế ba ngày sau, hắn gặp lại Ân Vũ Trân lần nữa, đồng ý thỉnh cầu của nàng.

Hai bên thỏa thuận, trước khi Tịnh Thể Linh Trì mở ra, Lý Phàm mỗi một khoảng thời gian phải giúp Thiên Bảo Lâu thu thập một số lượng bảo vật nhất định.

Đợi đến khi Linh Trì mở ra, Ân Vũ Trân sẽ giao Ly Trần Đan cho Lý Phàm.

Đương nhiên, để biểu đạt thành ý, Ân Vũ Trân lại lấy ra khế đất Thính U Lâu kia.

Nếu song phương đã có ước định, Lý Phàm cũng không khách khí nữa, thu nó vào trong túi.

Vì vậy, Lý Phàm chuyển nhà một lần nữa.

Thính U Lâu nằm ở trung tâm Lưu Ly Đảo, xung quanh phồn hoa náo nhiệt.

Nhưng thông qua cấu trúc kiến trúc độc đáo và cỏ và cây cỏ trang trí, nó hoàn toàn được tách biệt khỏi môi trường ồn ào.

Mặc dù ở nơi phố xá sầm uất, nhưng lại phảng phất như ở trong núi sâu.

Ý tứ trong động có tĩnh, nên có tên Thính U.

Thính U Lâu có diện tích lớn gấp mấy lần tiểu viện trước đây của Lý Phàm, hồ nước, hòn non bộ và hoa cỏ cây cối bên trong đều phải có người phụ trách.

Từ chối thị nữ được Thiên Bảo Lâu đưa đến một lần nữa, Lý Phàm tự mình ra đảo thuê vài người giúp việc, để bọn họ cách ba ngày tới quét dọn một lần là được rồi.

Đối với sự cẩn thận của Lý Phàm, Ân Vũ Trân cũng rất bất đắc dĩ.

Cũng may, Lý Phàm cũng không có giả bộ ngớ ngẩn với ước định giữa hai bên.

Trong một năm ở Thính U Lâu, Lý Phàm trước tiên đã chính thức hoàn thành ba lần ra biển, mỗi lần đều mang về mấy rương tài bảo, chấn động toàn đảo, đồng thời cũng thành công giành lấy một đội tàu cho Thiên Bảo Lâu.

Sau đó, mỗi lần đội tàu của Thiên Bảo Lâu ra khơi, Lý Phàm đều đi theo.

Một năm trôi qua, Thiên Bảo Lâu kiếm được đầy bồn đầy bát, hầu như bằng tổng thu nhập của cả năm năm trước cộng lại.

Hắn cũng xây dựng nên danh tiếng trong lòng đám người ở Thiên Bảo Lâu, mỗi người khi gặp hắn đều vừa kính vừa sợ.

Trong mắt mọi người ở Thiên Bảo Lâu, vị Lý trưởng lão này không chỉ có bản lĩnh bằng trời, lần nào ra biển cũng có thể dẫn mọi người tìm thấy tài bảo mà càng có suy nghĩ tinh tế, sát phạt quyết đoán.

Có lần, khi đội tàu Thiên Bảo Lâu ra khơi, vì tham lam kho báu được vớt lên, mấy vị thuyền viên nổi lên ác niệm, muốn liên hợp lại giết người đoạt bảo.

Không ngờ rằng Lý trưởng lão đã sớm nhận ra sự khác thường, bọn họ còn chưa kịp hành động, hắn đã tiên phát chế nhân, chém đầu cả đám.

Thi thể ném xuống biển, đầu xâu lại với nhau chấn nhiếp người khác.

Mọi người đều lén nói, kỳ thật mấy vị thuyền viên kia có lẽ chỉ là say rượu nói bừa, chưa chắc thật sự có gan làm ra chuyện giết người cướp của.

Nhưng chỉ cần khả năng nhỏ nhoi như vậy, Lý trưởng lão liền giết chết bọn họ không chút nương tay.

Hơn nữa, chính quyền Lưu Ly Đảo và chưởng quỹ cũng không những không có trách cứ, ngược lại còn ca ngợi hành vi này của Lý trưởng lão, khen đó là hành động hiệu quả hợp lý để bảo vệ tài sản của Lưu Ly Đảo.

Ngay cả dân chúng trên đảo sau khi biết tin cũng mắng những tên cường đạo này chết chưa hết tội, nói Lý trưởng lão làm rất đẹp.

Từ đó về sau, trong đội thuyền Thiên Bảo Lâu, không còn người nào dám nổi lên dị tâm nữa.

Mọi người nhìn thấy Lý Phàm đều thật cẩn thận, sợ bị hắn tìm cớ chém.

...

Lý Phàm tất nhiên là không thèm để ý người bên ngoài nghĩ gì về hắn.

Để nhanh chóng hoàn toàn khống chế hạm đội, một ít thủ đoạn giết gà doạ khỉ vẫn là rất cần thiết.

Hắn cũng không có nhiều tinh lực để lãng phí trên những tục sự này.

Một năm nay, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi là hắn liền khổ tu "Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú".

Không chỉ bởi vì nó có thể trừ bỏ chướng khí, mà còn vì Lý Phàm phát hiện ra một chuyện khiến hắn vui mừng khôn xiết.

Tiến độ nạp năng lượng của "Hoàn Chân" có thể được tăng tốc!

Trước đó, tiến độ nạp năng lượng của "Hoàn Chân" chỉ có thể tăng trưởng dựa vào thời gian trôi qua tự nhiên.

Mỗi hai mươi năm tăng được 100%, chậm rãi tăng lên 200% là đạt giới hạn cao nhất, không tăng thêm nữa.

Trong chín kiếp luân hồi trước đây, Lý Phàm đã thử qua nhiều phương pháp khác nhau hòng đẩy nhanh tiến độ nhưng đều không thành công.

Lý Phàm rời khỏi Đại Huyền, đi tới Tu Tiên giới đã hơn một năm.

Theo quy luật trước đó, tiến độ nạp năng lượng chỉ nên khoảng từ 6% đến 7%.

Thế nhưng, Lý Phàm lại kinh hỉ phát hiện, tiến độ nạp năng lượng vậy mà lại đạt tới 15%.

Tốc độ nạp năng lượng tăng gần gấp đôi!

Ngoài Thanh Tâm Chú ra, Lý Phàm không tiếp xúc với bất cứ vật gì khác có khả năng trợ giúp đối với việc này.

Lời giải thích duy nhất chính là
tu hành Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú có thể tăng nhanh tiến độ nạp năng lượng của "Hoàn Chân".

Tuy rằng trước mắt còn chưa rõ nguyên lý, nhưng điều này không ngăn Lý Phàm càng ngày càng siêng năng tu hành.

Với bảng trạng thái của "Hoàn Chân", hắn có thể nhận thấy rõ ràng mỗi một chút tiến bộ.

Điều này cũng khiến Lý Phàm không vì tu hành khô khan lặp đi lặp lại trong thời gian dài mà mất đi động lực.

Ngoài tiến độ nạp năng lượng, giới hạn tuổi tác của Lý Phàm cũng tăng lên không ít.

Tên: Lý Phàm

Cảnh giới: Phàm nhân

Tuổi sinh lý: 42/95↑

Tuổi tâm lý: 505/1210↑

Tiến độ nạp năng lượng hoá hư: 115%

Tiến độ nạp năng lượng tạo mốc: 51%

Số lượng điểm mốc hiện tại: 1

Vật phẩm ràng buộc: "Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương", Thái Diễn Chu, Chỉ Bộ Tàn Bi (hư hại)

...

Thời gian lặng lẽ trôi qua, Lý Phàm vẫn tu luyện quên cả trời đất.

Rất nhanh, thời gian cách lần tiếp theo Tịnh Thể Linh Trì mở ra chỉ còn lại một năm.

Lưu Ly Đảo cũng công bố danh sách vật tư cần thiết lần này.

Lý Phàm giờ phút này đang nghiên cứu danh sách cùng với đám người Thiên Bảo Lâu.

"Trong danh sách, đồ vật còn lại đều dễ bàn duy chỉ có Tinh Hải Lưu Sa này là cái gì?" Lý Phàm nhìn một lần, nhíu mày hỏi.

Làm việc ở Thiên Bảo Lâu một năm, Lý Phàm cũng không phải không có thu hoạch,

Ít nhất, đối với quặng thạch, vật liệu hi hữu thông trong Tùng Vân Hải, hắn đều có hiểu biết rất rõ.

Không chỉ Tôn Chương vẻ mặt mờ mịt mà ngay cả Ân Vũ Trân, chưởng quỹ Thiên Bảo Lâu, cũng trầm mặc.

"Vật liệu cần thiết lần này đều hết sức phổ biến, duy chỉ có Tinh Hải Lưu Sa này chưa từng nghe nói qua. Xem ra điểm mấu chốt của lần tranh đoạt danh ngạch này chính là Tinh Hải Lưu Sa." Tôn Chương nói.

"Ta kinh doanh mười mấy năm, cũng chưa bao giờ nghe nói qua thứ này." Ân Vũ Trân dùng ngón tay gõ nhẹ vào bàn. "Xem ra phải hỏi thăm người của Vạn Hoa Thương Hội rồi."

"Những kẻ này đều là quỷ chết đói đầu thai, rất tham lam. Ta e là phải tốn nhiều tiền bạc đây." Tôn Chương thở dài.

"Ta nhất định phải có danh ngạch vào Linh Trì." Lý Phàm trầm giọng nói.

Vạn Hoa Thương Hội, không phải là thương hội bản địa ở Tùng Vân Hải mà đến từ đại lục cách xa không biết bao nhiêu vạn dặm.

Nghe nói thương hội này có tiên sư chống lưng nên có thể dễ dàng vượt qua vùng biển vô tận để tới Tùng Vân Hải xa xôi này buôn bán.

Sau chuyến giao dịch giữa Ân Vũ Trân và Vạn Hoa Thương Hội mấy năm trước, hai bên những năm này vẫn đều làm ăn vãng lai với nhau.

Cũng nhờ Vạn Hoa Thương Hội, Thiên Bảo Lâu mới có thể nhanh chóng tiêu hóa lượng lớn bảo vật được Lý Phàm trục vớt, chuyển hóa thành lợi nhuận.

"Vẫn còn một năm để chuẩn bị. hành tẩu của Vạn Hoa Thương Hội khoảng chừng ba tháng sau sẽ đi ngang qua Tùng Vân Hải, cũng tiện cho ta liên lạc với họ." Ân Vũ Trân nói.

"Cũng không thể gửi gắm toàn bộ hy vọng ở Vạn Hoa Thương Hội. Trong năm nay, Lưu Ly Đảo thu nạp không ít nạn dân của các đảo khác, những nạn dân này đến từ khắp nơi trên Tùng Vân Hải, không chừng có người nhận biết Tinh Hải Lưu Sa này, có thể hỏi thăm bọn họ. Các thế lực khác trên đảo cũng muốn tìm kiếm Tinh Hải Lưu Sa, cần giám thị bọn họ nhiều hơn. Một khi họ phát hiện ra bất cứ điều gì, chúng ta có thể theo sát mà hành động." Lý Phàm gõ nhịp rồi đưa ra quyết định.

Truyện convert hay : Hỗn Độn Kiếm Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện