Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 27


trước sau

Đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh lam, chàm, tím, bảy màu không chút ngần ngại lần lượt lóe lên một hơi, dù Họa Thủy cũng có thiên phú đạt tới cấp cao nhất là màu tím, nhưng cũng chỉ là tím nhạt, là từ kịch mức màu chàm chậm chạp xông lên tím, còn Diệp Thiên Dật lại là một đường xông thẳng, không chút dừng lại vọt ngay đến thiên phú màu tím bên trên! Mà ánh sáng của màu tím này lại chẳng hề thua kém Diệp Tiên Nhi chút nào.

Tất cả mọi người giật mình! Họa Thủy cũng giật mình ngây người tại chỗ, Diệp Tiên Nhi cũng thế, Thi Gia Nhất kia cũng rất giật mình khi thấy tình cảnh này!

Nàng có thể nhìn ra cảnh giới của Diệp Thiên Dật, nhưng mười chín tuổi mới đạt đến Luyện Thể cảnh cấp một cũng không tính là thiên tài chứ? Sao hắn lại có thể có thiên phú màu tím đỉnh cấp này?

Đôi mắt Diệp Tiên Nhi đầy vẻ ngỡ ngàng chẳng dám tin…

Cái này… Sao có thể xảy ra?

Thế mà trong một chớp mắt tiếp theo, một cảnh tượng càng đáng kinh ngạc hơn đột ngột xảy ra…

Bùm -----

Tinh Vận Thạch dưới lòng bàn tay Diệp Thiên Dật trực tiếp nổ tung, hóa thành một nắm bột phấn, hào quang màu tím cũng theo đó mà biến mất.

Mọi người:???

"Ta đệt! Chuyện gì thế? Nổ… phát nổ sao?"

"Không phải, phát nổ thì phát nổ, hồi nãy có chuyện gì kìa? Thiên phú màu tím đỉnh cấp? Diệp Thiên Dật? Điên rồi đi."

"Nhất định là giả! Một phế vật như hắn mà cũng có thể có thiên phú màu tím đỉnh cấp sao? Ta thà tin heo mẹ nhà ta mang thai là do em trai ta làm."

"…"

Mọi người sôi nổi thầm thì.

Bên phía nhà trường cũng giật mình, bọn họ chưa từng thấy tình huống này bao giờ nha! Lý Bác Nhân đứng một bên càng sửng sốt hơn.

"Này."

Diệp Thiên Dật thu tay về, sau đó đưa mắt nhìn về phía đám đạo sư Lý Bác Nhân bên cạnh, nói: "Học viện Thiên Thủy các ngươi dù gì cũng là học viện tốt nhất thành Thánh Thiên Thủy nhỉ, chuyện mua đồ này cũng không thể mua sản phẩm phi pháp giả mạo chứ? Nếu bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của ta đây mà bị nổ hỏng, mấy người phải bồi thường tiền nha."

Mọi người nghe Diệp Thiên Dật nói mà khóe miệng không nhịn được co rút một chút.

Diệp Thiên Dật giờ cũng rất ngu người, sao lại phát nổ chứ? Vận may của mình thật tệ, vốn còn muốn nhìn coi có thể sáng lên tới cấp xanh lam không.

Tinh Vận Thạch này vốn dùng cân nhắc đánh giá tổng hợp năng lực thiên phú của một người, hắn mười chín tuổi mới đạt Luyện Thể cấp một tất nhiên không thể nào có hào quang tím, thế nên bản thân Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy nó hỏng rồi.

"Hỏng?"

Thi Gia Nhất hơi trầm ngâm, nhiều năm như vậy, nàng vẫn chưa từng gặp trường hợp Tinh Vận Thạch bị hỏng thế này.

Lâm Trường Thiên cũng thở ra một hơi.

"Dọa chết ta, ta còn tưởng tên Diệp Thiên Dật này có thiên phú màu tím đỉnh cấp chứ, ra là hỏng, ha ha ha."

Lâm Trường Thiên khẽ cười.

"Thiếu chút ta đã tưởng mặt trời mọc từ hướng tây cơ đấy."

Họa Thủy cũng thở dài một hơi.

Vì sao phải lo lắng thế chứ? Tất nhiên tên Diệp Thiên Dật này không thể nào có thiên phú cao đến thế rồi.

"Mọi người chờ một chút, hẳn là do viên Tinh Vận Thạch này đã được sử dụng quá nhiều lần nên mới xảy ra vất đề, một viên Tinh Vận Thạch mới sẽ được đưa lên ngay!"

Tần Triều nói.

Không lâu sau, một đạo sư cầm một viên Tinh Vận Thạch mới tới, để lên bàn.

"Tốt, Diệp Thiên Dật, ngươi kiểm nghiệm lại lần nữa đi."

Tần Triều nhìn Diệp Thiên Dật rồi nói.

Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng gật đầu, lần nữa đặt tay lên Tinh Vận Thạch.

Đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh lam, chàm, tím…

Bùm ---

Một giây sau, Tinh Vận Thạch lần nữa nổ tung.

Mọi người:???

Tình huống gì thế này? Không thể trùng hợp thế chứ? Liên tục hai cái đều có vấn đề về chất lượng sao? Trước đó
người khác dùng cái đầu tiên cũng không thấy xảy ra vấn đề gì nha.

"Đệt mẹ? Tâm địa của học viện Thiên Thủy mấy người cũng quá đen tối rồi đi, tuy bản thiếu có thanh danh không tốt, nhưng cũng chưa từng hại học viện Thiên Thủy mấy người nha, một hai cứ nhất định muốn nổ chết ta hay sao?"

Diệp Thiên Dật khó chịu chửi.

Tình huống lặp lại khiến những người kia cảm thấy không đúng lắm.

"Không thể nào, chờ chút, lấy thêm viên Tinh Vận Thạch mới đi!"

Lý Bác Nhân nói.

Rất nhanh, một viên Tinh Vận Thạch mới lại được đưa lên.

"Tần Triều, ngươi thử trước xem viên Tinh Vận Thạch này có vấn đề gì không."

Lý Bác Nhân nhìn Tần Triều nói.

"Vâng, viện trưởng."

Sau đó Tần Triều bước tới.

Đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh lam, chàm, tím… vầng sáng ngừng lại tại màu tím chói mắt.

"Tốt, bây giờ đã có thể xác định viên Tinh Vận Thạch này không có vấn đề, Diệp Thiên Dật, ngươi thử lại đi!"

Lý Bác Nhân nhìn Diệp Thiên Dật nói.

"Nếu ngươi còn muốn nổ ta một lần nữa, cẩn thận ta làm cháu gái ngươi!"

Diệp Thiên Dật đen mặt bước lên lắc lắc tay phải có chút tê tê.

Lý Bác Nhân: "…"

Mọi người: "…"

Sau đó Diệp Thiên Dật lại lần nữa đặt tay lên Tinh Vận Thạch.

Đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh lam, chàm, tím…

Bùm ---

Mọi người:???

"Ta đệt! Cái quỷ gì vậy? Lại phát nổ?"

"Không phải, tên Diệp Thiên Dật này là thần thánh phương nào thế? Sao hắn đụng một cái là nổ, người khác đụng thì lại không sao?"

"Chẳng lẽ là Diệp Thiên Dật cố ý hủy Tinh Vận Thạch? Không đúng, dù là sức mạnh của Huyền Thiên cảnh cũng không hủy Tinh Vận Thạch được, vậy sao nó cứ phát nổ trong tay Diệp Thiên Dật chứ?"

"…"

Liên tục ba lần, ngay cả Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy không bình thường cho lắm…

Tất cả mọi người đều không hiểu.

"Ta hiểu rồi!"

Lúc này, Lý Bang đột ngột la lên, mọi người đưa ánh mắt ù ù cạc cạc nhìn về phía hắn.

"Là Diệp ca, thiên phú của Diệp ca quá mạnh! Đột phá cực hạn giám định của Tinh Vận Thạch, dẫn đến Tinh Vận Thạch bị nổ tung! Ta biết mà, ta biết mấy năm nay Diệp ca đều ẩn giấu thực lực mà, kỳ thật hắn còn lợi hại hơn tất cả mọi người ở đây, có thiên phú hơn tất cả mọi người ở đây đấy!"

Diệp Tiên Nhi:???

Em ta sao ta không biết?

Diệp Thiên Dật:???

Con mẹ nó ta ẩn giấu gì hả?

Con mẹ nó ta thật sự là gà bệnh nha! Đại ca, ngươi thật quá tự kỷ rồi nha?

Nhưng mà…

Chờ chút!

Thiên phú tu luyện cấp Thần Minh!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện